Chiếc xe màu đen chạy băng băng, E350, biến số: A99999, ở Chương Châu có tiền cũng chưa chắc mua được.
Là xe của Khưu Chấn.
Lục Cường đứng tựa vào cửa xe một ỉát, gió lạnh thối tới, tài xế không kiên nhẫn, thúc giục: “Rốt cuộc cậu có đi không?”
Anh thu hồi tầm mắt, xua tay ý bảo không, đóng sầm cửa xe.
Tài xế nhấn ga, bực bội hất bụi ỉái đi.
Lục Cường ngừng một iát, bước chân đi vè hướng kia.
Cửa số xe tổi đen, bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, chỉ thấy bóng người chớp chớp, không chỉ một người.
Lục Cường dùng khuỷu tay chống lên mui xe, gõ cửa kính hai lần.
Không lâu sau, cửa số xe mở ra, âm nhạc đinh tai nhức óc đập vào tai anh. Anh cúi đầu, khom người nhìn vào bên trong, ngồi ở tay lái phụ ỉà một cô gái ăn mặc quyến rũ, ngày đông rét lạnh vẫn tất chân và quần áo rất mỏng, nhìn qua chừng hai mươi tuối. Cô ta nhíu lông mày, không kiên nhẫn nói: “Đi đi, quảng cáo thì đi chỗ khác.”
Nói xong liền tính đóng cửa số xe, Lục Cường dùng tay ngăn chận, liếc liếc cô ta, đôi mắt dừng ở vị trí bên cạnh. Hai chân Khưu Chấn gác trên tay ỉái, nửa nằm nhìn người ngoài cửa sổ, anh ta cũng không nhìn sang bên này.
Lục Cường thuận mắt liếc về phía kia, mục tiêu của Khưu Chấn là căn nhà đối diện cách 50 mét.
Vài giây sau, cô gái nhìn thấy Lục Cường đứng yên bất động, giận dữ: “Mẹ nó, có bệnh à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0852-2/2156480/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.