“Ngươi làm gì?!” Dương Khang lắp bắp kinh hãi, vội vàng né tránh sang bên phải, tiện tay xuất ra một chưởng, cây quạt của Âu Dương Khắc đánh vào cổ tay hắn một cái, tuy là không nặng, nhưng mà tay trái cũng có cảm giác đau xót. Dương Khang không rõ ý định của Âu Dương Khắc, chỉ nghĩ hắn muốn bắt mình mang nộp cho Tam vương gia, cảm thấy nghi ngờ vô cùng, tay phải lúc này chuyển chưởng thành trảo, phút chốc trảo ra.
Âu Dương Khắc đã thấy Dương Khang mấy lần sử dụng công phu của Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, thu quạt về, rồi thanh thoát mà phát ra, lắc lắc đầu thở dài: “Mỹ nhân dùng chiêu số âm độc như vậy, không khỏi thiếu lễ nghi nha.” Nói xong đã mau lẹ không tiếng động mà ra phía sau Dương Khang, cây quạt điểm hướng sau não, Dương Khang quá sợ hãi, tay trái trở lại đánh ra, cổ tay căng thẳng, bị Âu Dương Khắc bắt lấy, hắn dựa thế xoay người, tay phải năm ngón sắc bén hướng ngực Âu Dương Khắc muốn đánh xuyên qua.
Âu Dương Khắc thấy hắn ra chiêu tàn nhẫn, giả vờ nổi giận, nét mặt trầm xuống nói: “Ta sẽ không khách khí nữa.” Cây quạt điểm vào khuỷu tay Dương Khang, bức mở chiêu số của hắn, cầm lấy cổ tay phải rồi đột nhiên buông lỏng, thả hắn ra. Kình lực không còn, Dương Khang bị lỡ đà ngã ra ngoài, lùi tới sát bên giường mới đứng vững được, cảm thấy thắt lưng bị buông lỏng, lúc này mới phát hiện đai lưng đã bị Âu Dương Khắc lấy mất, vội vàng hai tay nắm lấy quần chưa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/08-xa-dieu-dong-nghiep-khac-khang-cam-thu/23561/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.