Edit: Yan
6 năm sau.
Ánh mặt trời sáng rực chiếu vào phòng, chiếu đến hai người mặt đối mặt ăn mì sợi và còn mèo cam cuộn mình dưới gầm bàn chốc chốc lại hất hất đuôi.
Sơ Ân ăn được nửa bát mì bỗng nhiên nói: "Lần đó sau khi anh mang cục lông tìm về được cho em, em liền trốn trong chăn khóc."
Ngụy Lai dừng một lát, kiêu ngạo nói: "Có phải là bởi cảm động muốn chết không hử?"
Mấy năm ở chung này, Sơ Ân đã sớm hiểu ra được rằng mặc dù Ngụy Lai mang huyết thống thuần gay nhưng mà lòng anh thật sự rất lớn, mạch não hai người luôn không trùng một chỗ nên Sơ Ân cũng dần học được cách biểu đạt suy nghĩ ra ngoài. Cậu nghĩ nghĩ rồi nói: "Chủ yếu vẫn là bởi vì em đau lòng."
Ngụy Lai: "???"
Sơ Ân nói: "Anh nói với em mỗi một tiếng ngủ ngon rồi đi. Em nghĩ đến cảnh sau này không thể gác chân lên người anh ngủ, không thể xoa cổ, không thể vuốt lưng thì lập tức cảm thấy đau lòng."
"Sau đó em lại nghĩ, anh vội vàng trả lại cục lông cho em như vậy có phải là bởi vì anh ghét em không, không muốn ngủ cùng em cũng không muốn làm người đại diện của em. Vừa nghĩ tới đó em liền khóc."
Ngụy Lai: "......"
Lúc ấy, Ngụy Lai nhìn một đầu tóc tím yêu diễm lại không mất đi vẻ xuất trần của mình, bỗng nhiên nhận ra bản thân chính là cục cưng nhỏ bảo vệ chính nghĩa và hòa bình, vung tay đắp chăn như anh hùng phất áo choàng rồi hài lòng thỏa chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0-x-0-0-5/650229/chuong-25.html