🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi mèo con đến, không khí trong nhà Sơ Ân đột nhiên trở nên căng thẳng.

Ví dụ như buổi tối ngày đó bị cúp điện, hơn nửa đêm Sơ Ân vẫn nằm trằn trọc trên giường.

Sơ Ân đẩy tỉnh Ngụy Lai, dùng giọng nói từ tính lại tràn ngập tình thương của mẹ nói với hắn: "Ngụy Lai, anh nghe thấy không, Đại Quất vẫn luôn kêu ở bên ngoài."

Ngụy Lai mơ màng mở mắt, quả thực nghe thấy tiếng mèo con kêu be bé, nói: "Đây không phải là chuyện bình thường sao? Mèo vẫn luôn kêu vào nửa đêm mà."

Sơ Ân hạ giọng: "Anh nói xem, có phải là Đại Quất nhìn thấy ma không."

Ngụy Lai: "???"

Ngụy Lai rất muốn rất muốn ngủ, tang thương nói: "Hẳn là nó đói bụng. Cậu ra ngoài cho nó uống sữa là được rồi."

Lá gan Sơ Ân còn không to bằng quả rắm nữa, cậu nơm nớp lo sợ nói: "Anh đi cùng với tôi đi. Tôi không sợ ma cũng không sợ tối. Nhưng tôi cảm thấy anh sẽ sợ. "

Ngụy Lai: "... được rồi, 1 điều duy nhất tôi không cần cậu cảm thấy, tôi chỉ cần tôi cảm thấy."

Mèo con càng ngày càng kêu thê thảm, Sơ Ân cũng co lại càng ngày càng nhỏ, Ngụy Lai nói: "Tôi đi cho nó ăn."

Sơ Ân không chịu, "Tôi và anh cùng nhau đi, tôi bảo vệ anh."

Ngụy Lai ngáp một cái thật lớn: "... Được rồi... Ngày ngày bị ma quỷ ám ảnh, tôi lại có thể trông cậy ở cậu chút sức lực của bạn trai gì cơ chứ."

Nhà của Sơ Ân vẫn rất lớn, bóng cây lắc lư còn kèm theo tiếng mèo kêu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0-x-0-0-5/650217/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.