Tha thiết anh anh 殷殷嘤嘤
Tên chương đây nha, ai biết nó nghĩa gì bảo mình với nhé.
Edit: Yan
Thoáng chốc một trận rối loạn, đợi đến khi Ngụy Lai nuốt hết đám trân châu trong họng xuống thì mọi sự rối loạn đều đã trần ai lạc định.
Diêu Triều Vụ lăn khỏi người Sơ Ân, đỡ eo đứng lên, tỏ vẻ đóng phim bị thương nhưng vẫn có thể kiên trì nhe răng trợn mắt nói xin lỗi: "Ngại quá, vừa nãy dây thép bị lệch một chút không may kéo Sơ Ân rơi xuống."
Diêu Triều Vụ kéo Sơ Ân lên, phủi phủi lá rụng trên đùi hắn quan tâm nói: "Tiểu Ân, cậu không sao chứ? Thật sự xin lỗi...Để tôi nhìn xem có bị xước không?"
"Đừng chạm vào tôi, giả tạo vừa vừa thôi." Sơ Ân đẩy Diêu Triều Vụ ra, liếc nhìn Ngụy Lai rồi mới phất tay áo bỏ đi, "Tôi muốn nghỉ ngơi, bây giờ cứ quay những cảnh khác trước đi, không có việc gì thì đừng làm phiền tôi."
Không khí nhất thời trở nên xấu hổ, đợi Sơ Ân đi xa, Ngụy Lai mới nghe thấy âm thanh nghị luận nho nhỏ.
"Như thế này cũng quá kiêu căng rồi, mang vốn vào đoàn tưởng là ghê gớm lắm chẳng qua là lưu lượng giả mà thôi, thật sự coi mình là siêu sao chắc."
"Cậu ta thật sự là hình mẫu điển hình của dựa mặt kiếm cơm."
"Còn có đoàn đội làm marketing, một chuyện bé như cái rắm thôi cũng đủ lên hot search."
"...... Chỉ có mình tôi thấy cái mặt khó ở của cậu ấy rất đẹp trai sao?" có người yếu ớt nói.
Những chuyện như thế cứ nói ra nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0-x-0-0-5/650209/chuong-5.html