Edit: Yan
==================
6 năm sau.
Cứ như vậy, Ngụy Lai nhớ lại bản thân vì sao thích Sơ Ân, hắn như người già viết nhật ký nói một hồi lâu, uống hết ba chén nước mới coi như nói xong khiến Sơ Ân sửng sốt như lọt vào sương mù.
Nếu như đây là tiểu thuyết thì người ta đọc đến đoạn này đã sớm quên tình tiết lúc trước tác giả viết là cái gì rồi.
Sơ Ân chính là như vậy, cậu cảm thấy Ngụy Lai hoàn toàn không trả lời đúng vấn đề, lạc đề cả km.
Sơ ân nhíu mày nói: "......Vậy nên, vì sao anh lại thích em?"
Ngụy Lai sặc nước: "Vừa nãy không phải nói rồi sao? Người ra nói sắp hơn nửa giờ rồi đó?"
Sơ Ân lắc lắc đầu, cố gắng đọc hiểu nói: "Em không rõ. Em biết rất rõ rằng em yêu anh bởi vì vào cái ngày mưa to đó anh cứu em, em dơ như vậy nằm trên giường anh còn ôm em vào lòng. Vừa rồi anh nói một chuỗi dài, em vẫn chưa hiểu. Vậy nên, xét đến cùng anh chỉ thèm cơ thể của em!"
Không giống sơ ân, Ngụy Lai cơ bản không thể nhớ rõ thời gian mỗi một lần tim đập thình thịch.
Có thể là khi hắn lừa Sơ Ân rằng mình bị ung thư, cái túi khóc này liền dùng giọng nam cao gào khóc thút thít bên tai hắn.
Có thể là vào lúc mặt hắn lạnh đến nỗi đông cứng, Sơ Ân duỗi tay ôm lấy mặt hắn còn muốn thân mật cọ cọ.
Có thể là lúc Sơ Ân đứng dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0-x-0-0-5/1913945/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.