Bạc Tư Yến đang ngồi trầm tư suy nghĩ lại một vài chuyện thì điện thoại anh vang lên thông báo tin nhắn, anh hơi cau nhẹ chân mày, cầm lấy điện thoại lên mở ra xem.
Đập vào mắt Bạc Tư Yến là bức ảnh Bạch Cửu Giai ăn mặc vô cùng quyến rũ, phía dưới tấm hình còn kèm theo dòng chữ, đọc xong bàn tay anh siết chặt lại thành nắm đấm, nội tâm không ngừng đấu tranh.
Qua hồi lâu, cuối cùng Bạc Tư Yến cũng quyết định đi đến căn hộ của Bạch Cửu Giai xem thử, dẫu sao thì cô ta cũng từng là bạn gái của anh.
Hơn nữa đối với Bạch Cửu Giai, Bạc Tư Yến vẫn còn một phần tình cảm nhất định, trong lòng anh không thể hoàn toàn chấm dứt với cô ta.
Giống như có một sợi dây vô hình ràng buộc nội tâm của anh vậy, nhiều khi anh còn không thể tự kiểm soát được hành vi của bản thân, tựa hồ có ai đó đang ở phía sau khống chế.
Bận rộn suốt một buổi, Mộc Nghiên mới uể oải trở về nhà, sau khi ăn tối qua loa xong cô trở về phòng ngủ.
Nhìn căn phòng ấm áp ngày nào giờ chỉ còn một mình cô hiu quạnh, đáy lòng không khỏi sầu não, không có hắn ở nhà thật sự rất chán.
"Haizz...hay mình gọi điện cho anh ấy nhỉ? Chắc giờ này anh ấy cũng rảnh rồi..."
Ngồi trầm tư giây lát, Mộc Nghiên tự nói với bản thân, sau đó cầm lấy điện thoại gọi điện cho Phó Cẩn Dật.
Đầu dây bên kia rất nhanh vang lên giọng nói của chị tổng đài viên: "Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau."
Mộc Nghiên cau mày khó hiểu, sao lại không liên lạc được với Phó Cẩn Dật, bộ Las Vegas tín hiệu kém vậy hả?
Nghĩ đến lý do không thuyết phục kia, cô khẽ lắc đầu phủ nhận. Las Vegas là nơi rất phát triển làm gì có nơi nào không có tín hiệu chứ, cái lý do kia cũng quá xà lơ rồi.
Mộc Nghiên thở dài một cái, sau đó tiếp tục gọi cho Phó Cẩn Dật thêm hai cuộc nữa, kết quả vẫn như ban đầu.
Trong lòng Mộc Nghiên bắt đầu có chút lo lắng cùng bất an, liệu hắn có xảy ra chuyện gì không nhỉ? Vừa nghĩ đến chuyện hắn gặp nạn, cô vội vã lắc đầu phủ nhận lần nữa.
"Không thể nào, anh ấy sẽ không sao, chắc điện thoại hết pin thôi. Nhất định là như vậy..."
Mộc Nghiên không ngừng lẩm bẩm một mình tự trấn an bản thân. Sự xuất hiện của cô đã khiến cốt truyện thay đổi, hơn nữa sự kiện Phó Cẩn Dật gặp tai nạn kinh hoàng cũng đã qua, không lý nào mà hiện tại nó lại xảy ra.
Cứ như vậy Mộc Nghiên mang theo một tâm trạng bất an chìm vào giấc ngủ, trước khi hoàn toàn say giấc cô vẫn không ngừng cầu nguyện cho Phó Cẩn Dật không sao, hy vọng hắn sớm trở về Đế Đô.
Bởi vì cô thực sự rất nhớ hắn, nhớ đến phát điên...
Bên ngoài, ánh trăng đã lên cao, chiếu rọi khắp nơi nơi, tạo nên một cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ.
Cùng lúc này, tại sân bay quốc tế Đế Đô, Phó Cẩn Dật tiêu sái bước xuống từ chiếc máy bay riêng, theo sau hắn là một vài tên thuộc hạ thân cận.
Sở dĩ lần này đến Las Vegas hắn mang theo thuộc hạ thân cận là vì nơi đây rất hỗn loạn, các băng nhóm trong giới Hắc đạo cũng rất nhiều, hắn không muốn đặt cược tính mạng của bản thân đâu.
Dù nổi danh là ông trùm giới kinh doanh ở Bạch đạo nhưng hắn ít nhiều cũng dính líu tới Hắc đạo, đồng thời hắn còn là mục tiêu được săn đón.
Liếc nhìn đồng hồ đeo tay thấy đã gần 11 giờ đêm, Phó Cẩn Dật khẽ thở dài, thầm nghĩ chắc Mộc Nghiên đã ngủ.
Vốn dĩ hắn muốn tạo một bất ngờ lớn cho cô vào tối nay nhưng xem ra để ngày mai vậy, hắn không nỡ quấy rầy giấc ngủ của cô, bởi vì hắn biết ban ngày cô làm việc rất mệt mỏi.
Suy nghĩ hồi lâu, Phó Cẩn Dật quay sang dặn dò thuộc hạ.
"Các cậu giúp tôi chuyển hành lý về nhà đi, tôi có chút chuyện cần đến một nơi, không cần đi theo"
Vài tên thuộc hạ thân cận gật đầu, đồng thanh đáp: "Vâng, thưa ông chủ!"
Xong xuôi mọi chuyện, Phó Cẩn Dật lên chiếc Hennessey Venom F5 đã đậu sẵn bên ngoài, đạp ga sau đó nhanh chóng hòa vào dòng xe cộ tấp nập trên đường.
Phía góc khuất trong sảnh sân bay, một người đàn ông lạ mặt bước ra, ánh mắt tràn ngập ý cười liếc nhìn theo chiếc xe Phó Cẩn Dật vừa lái đi, nụ cười trên mỗi càng lúc càng đậm.
Gã khẽ sờ lên vành tai nơi có gắn thiết bị liên lạc, khàn khàn cất giọng báo cáo:
"Phó Cẩn Dật đang trên đường tới, có thể thực hiện kế hoạch rồi!"
Đầu dây bên kia đáp "Vâng" một tiếng, sau đó im lặng, gã đàn ông lúc này đã không giấu nổi sự vui mừng mà bật cười thành tiếng, thầm suy nghĩ
'Phó Cẩn Dật, lần này mày sẽ không thoát đâu! Dám uy hiếp cha tao, cướp sòng bạc của nhà tao, mày phải chết!
Phía bên Phó Cẩn Dật, từ lúc mới lên xe hắn đã phát hiện ra có kẻ bám đuôi theo sau, trong lòng hắn thầm mỉm cười đắc ý. Kẻ bám đuôi kia thật có gan, khi không lại bám đuôi hắn, ha, nếu không tặng cho kẻ đó một phần đại lễ thì quá phí phạm.
"Ha, thú vị!" Khóe môi Phó Cẩn Dật cong nhẹ, cổ họng phát ra âm thanh, ánh mắt trở nên sắc bén.
Đôi bàn tay của hắn nhanh nhẹn nắm chặt vô lăng, chân đạp ga, tăng tốc độ hết cỡ. Sau vài giây ngắn ngủi chiếc Hennessey Venom F5 lao vun vút trên đường lớn, bỏ xa chiếc xe bám đuôi kia, rồi quẹo trái rẽ vào một con đường vắng vẻ, ít xe cộ đi lại.
Kẻ bám đuôi mắt thấy đối tượng truy sát đã cắt đuôi mình thì tức giận, khẽ chửi thề một câu:
"Chết tiệt!"
Sau đó ngay lập tức nhấn ga tăng tốc mà đuổi theo sau, gã đường đường là một sát thủ chuyên nghiệp hà cớ gì mà lại không thể giết chết một tên như Phó Cẩn Dật. Nếu nhiệm vụ lần này của gã thất bại, gã sẽ không bao giờ xuất hiện với tư cách là một sát thủ nữa.
Chiếc Bugatti Bolide của gã sát thủ nhanh chóng lao vun vút trên đường đuổi theo sau Phó Cẩn Dật. Đến một khúc vắng vẻ, chiếc Hennessey Venom F5 của Phó Cẩn Dật bất ngờ lao tới nhanh như tên bắn đâm thẳng vào chiếc xe của gã sát thủ.
"Bùm!"
Một tiếng nổ lớn vang vọng xé tan bầu trời, theo sau là một ngọn lửa bừng bừng bốc cháy, sáng rực cả bầu trời.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]