Xế chiều, ánh hoàng hôn phía chân trời dần lụi tàn, dải mây trắng bay lơ lửng tìm chốn trở về. 
Bên ngoài công ty giải trí Thời Quang, Bạc Tư Yến một thân áo sơ mi trắng quần âu đen bước ra khỏi cửa chính công ty, anh liếc nhẹ chiếc đồng hồ đeo tay. Thấy số giờ hiển thị trên đồng hồ, mày anh hơi cau lại. 
Hôm nay Bạc Tư Yến cố ý tan ca sớm, vì anh chuẩn bị đi thăm Tân lão phu nhân ở ngoại ô Đế Đô, vào ngày này hằng năm anh cùng với Mộc Nghiên đều tới đó thăm bà. 
Nhưng năm nay lại khác, năm nay chỉ một mình Bạc Tư Yến anh mà thôi. Nghĩ đến đây, ánh mắt anh xẹt qua tia buồn bã, sự mất mát dần len lỏi nơi trái tim. 
Hẳn là anh đã từng thích cô trong một khoảnh khắc nào đó nhưng trớ trêu thay bên cạnh anh luôn tồn tại một Bạch Cửu Giai, cô ấy giống như một nữ thần khiến anh say đắm, cảm giác không thể khước từ người con gái ấy. 
Vậy nên, cho đến cuối cùng cái tên Mộc Nghiên dần biến mất khỏi tâm trí của Bạc Tư Yến. 
Đến hiện tại, khi nhìn Mộc Nghiên thân mật bên cạnh Phó Cẩn Dật, Bạc Tư Yến lại không kìm lòng được mà khó chịu, muốn cô giống như trước kia, luôn đặt anh ở vị trí ưu tiên, luôn lẽo đẽo theo phía sau anh mà gọi một tiếng "Anh A Yến" đầy ngọt ngào. 
Tất cả hết thảy đều chỉ là quá khứ, khi nhìn lại mọi thứ đã theo những tháng ngày ấy biến mất, cuối cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-xuyen-sach-nam-phan-dien-nay-that-kho-chieu/3701355/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.