Chương trước
Chương sau
Khi tỉnh lại một lần nữa Mộc Nghiên đã thấy trời sáng, bên ngoài ánh nắng Mặt Trời đã lên cao, chúng tinh nghịch len lỏi qua tấm rèm cửa đang phất phơ chiếu vào bên trong căn phòng khiến mọi thứ xung quanh trở nên ấm áp lạ thường.

Mộc Nghiên cựa quậy người, nhẹ ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường. Cơn đau đầu hôm qua đã không còn, trong người cô cảm thấy khỏe lại không ít, cơn sốt mê man cũng đã hạ.

Cô khẽ thở ra một hơi nặng nề, ngó nghiêng tìm chiếc điện thoại trên tủ đầu giường, sau đó đăng nhập vào Wei-bo. Hàng loạt thông báo nối lên, tất cả đều là những bình luận ác ý của đám fans não tàn, bọn họ đều mắng chửi cô không nể mặt Bạch Cửu Giai và Ngôn Hàm.

Không những thế, phía dưới khu bình luận còn có rất nhiều ảnh dìm của Mộc Nghiên, họ lấy nhan sắc của cô ra so bì với Bạch Cửu Giai.

Dù nữ chủ Mộc Nghiên trước kia hoạt động trong giới giải trí bị rất nhiều người ghét bỏ nhưng cô ấy vẫn có fans,

hôm nay khi một lần nữa thần tượng của họ bị bôi nhọ, những fans trung thành ấy đã lên tiếng bênh vực cô.

Tất cả những điều đó đều khiến Mộc Nghiên cảm động vô cùng, họ đã cho cô cảm nhận được tình cảm yêu thương chân thành của ans, dù chỉ là một chút nhỏ nhoi.

Phía bên dưới bài viết bôi nhọ Mộc Nghiên lúc này vẫn rất náo nhiệt.

Sóng comment:

Yêu Giai Giai nhất: Hừ! Nhỏ Mộc Nghiên là cái thá gì chứ, còn ở kia lên mặt với chị Giai Giai. Chết tiệt! Tôi thật muốn ném trứng gà vào mặt cô ta mà!

Giai Giai yêu quý: Lầu trên hạ hỏa, cơ mà nếu lầu trên muốn đi thì đợi tôi với, tôi cũng muốn khiến cô ta đẹp mặt!

Fans trung thành của Giai Giai: Ném trứng gà đã là gì, theo tôi thấy phải tạt axit vào mặt cô ta kìa! Đề cô ta không thể quyến rũ đàn ông, con mẹ nó, tôi thực muốn cho cô ta nếm mùi vị đau khổ mà!

Nghiên Nghiên yêu quý: Ê đám người phía trên, ăn nói đàng hoàng nhé! Nghiên Nghiên nhà chúng tôi làm gì các người à? Sao các người ác thế?!

Vợ của Hàm Hàm: Bộ lầu trên không thấy cô ta khi dễ Giai Giai với Hàm Hàm sao? Mắt bạn bị cận hả? Tôi khuyên bạn nên thoát fans Mộc Nghiên đi, sớm muộn gì cô ta cũng bị tẩy chay thôi!



Nghiên Nghiên là chân ái: Mắc mớ gì kêu tụi tui thoát fans, Nghiên Nghiên chẳng làm gì sai cả. Là thần tượng của các người kiếm chuyện trước mà còn bày đặt thanh cao!

Chân ái của tôi là drama: Lầu trên nói đúng nha, tặng nghìn like.

Hóng hớt toàn cầu: Fans Nghiên Nghiên tag Phó tổng vô đi nè! Lần này tôi ủng hộ các bạn!

Nghiên Nghiên yêu quý: @Phó Cẩn Dật V , anh mau lên giải cứu vợ đi anh ơi! Vợ anh bị đám não tàn bắt nạt kìa,

huhu...

Giai Giai yêu quý: Con mẹ nó, cứ tag đi, Phó Cẩn Dật chưa chắc đã giúp cô ta đâu!

Nghiên Nghiên là của tôi: Bạn cứ chờ xem...

"...")

Đọc hết những dòng bình luận bảo vệ mình, Mộc Nghiên xém nữa đã rơi lệ, đúng lúc này Phó Cẩn Dật mở cửa đi vào, trên tay hắn là bát cháo nóng hổi kèm theo ly sữa nóng.

Nhìn thấy Mộc Nghiên đang chăm chú nhìn điện thoại, khóe mắt còn ngân ngấn nước, Phó Cẩn Dật cau chặt chân mày, đặt đồ ăn xuống mặt bàn. Tự nhiên cầm lấy điện thoại của Mộc Nghiên mà tắt đi, hành động đột ngột của hắn khiến cô có chút khó hiểu.

"Đừng xem, toàn những lời bịa đặt vô căn cứ. Em yên tâm, tôi sẽ giúp em xử lý." Hắn cất chiếc điện thoại của cô đi, đưa ra lời đảm bảo.

Mộc Nghiên cảm động nhìn Phó Cẩn Dật, bất giác sống mũi cô cay cay, nước mắt theo đó cũng trào ra. Cô lại một lần nữa bật khóc nức nở trước mặt hắn.

"Huhu...anh giúp tôi làm gì chứ? Tôi đáng ghét như vậy mà...hic..." Cô uất ức nhìn hắn nói.

Phó Cẩn Dật bất lực nhìn Mộc Nghiên khóc, hắn ngồi lại gần chỗ cô, đưa tay ôm lấy cơ thể bé nhỏ của cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về an ủi.

"Vì em chính là ngoại lệ, ngoại lệ duy nhất của tôi..." Hắn chân thành đáp, khẽ nở một nụ cười, "Tôi không giúp em thì giúp ai đây?"



Mộc Nghiên dụi dụi vào người Phó Cẩn Dật, nước mắt vẫn không ngừng rơi, vô tình còn làm ướt một mảng áo trước ngực của hăn.

"Anh..." Cô nghẹn ngào nói không nên lời, chỉ có thể ngại ngùng nấp vào lòng hắn mà khóc.

Trong lòng Mộc Nghiên lúc này đang rất rối, cô thực sự không nghĩ tới Phó Cẩn Dật lại thay đổi nhiều như vậy.

Hắn đã vì cô mà làm những chuyện hắn chưa bao giờ làm, cũng vì cô mà sẵn sàng làm tất cả mọi chuyện, vì cô mà trở nên dịu dàng, ấm áp.

Cái dáng vẻ lạnh lùng, vô tình, tàn bạo của một nam phản diện không biết từ lúc nào đã biến mất. Khi ở gần hắn,

Mộc Nghiên cô giống như được là chính mình, được là Mộc Nghiên của trước kia chứ không phải là nữ chủ Mộc Nghiên trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết.

"Mộc Nghiên..." Phó Cẩn Dật khẽ gọi tên cô, ánh mắt ngập tràn nhu tình.

Mộc Nghiên ngẩng đầu, trực tiếp đối diện với ánh mắt nóng bỏng của hắn, trái tim vô thức lại đập loạn nhịp.

Phó Cẩn Dật lúc nào cũng đẹp siêu lòng người như vậy khiến Mộc Nghiên cô không thể cưỡng lại, trong thâm tâm luôn muốn tiến lên chiếm hữu hắn, biến hắn trở thành của riêng mình cô.

"Chúng ta chính thức hẹn hò đi! Anh không muốn hẹn hò giả nữa." Bất ngờ hắn đưa ra lời đề nghị.

Mộc Nghiên ngỡ ngàng mở to đôi mắt ngước nhìn hắn, giây phút này đây cô thực sự đã chính thức gục ngã trước hắn, không cần lời hoa mĩ nhưng cũng đủ để cô rung động.

"Phó Cẩn Dật.." Ánh mắt cô mơ màng, mấp máy môi gọi tên hắn, cả cơ thể trở nên lâng lâng.

Phó Cẩn Dật không đáp lại cô, hắn nhẹ cong khóe môi, sau đó cúi đầu xuống trao cho cô một nụ hôn nóng bỏng.

Giây phút này đây, trái tim cả hai như hòa chung một nhịp đập, rộn ràng đến bất tận. Tất cả tình cảm như vỡ òa, đồng thời họ nhận ra, đối phương luôn dành cho mình một vị trí đặc biệt trong tim, một vị trí mà không một ai có thể thay thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.