Mộc Nghiên thở dài một tiếng, đặt chiếc IPad xuống mặt bàn, ngẩng đầu lên nhìn Phó Cẩn Dật, hỏi nhỏ:
"Anh vì chuyện này mà cau có suốt từ nãy hả?"
Phó Cẩn Dật thở hắt ra một cái, liếc xéo cô, lạnh giọng nói:
"Hừ! Tôi không quan tâm cô muốn làm gì nhưng đừng khiến Phó gia mất mặt, tôi không có kiên nhẫn giúp cô giải quyết hậu quả đâu."
Mộc Nghiên nhíu chặt mày, tròng mắt khẽ đảo qua đảo lại, trong lòng không ngừng cảm thán: 'Chậc chậc, đàn ông khi ghen tuông thật đáng sợ!'
Cô bất lực nhìn hắn, nghiêm túc giải thích:
"Anh cũng biết danh tiếng của tôi trước đây ra sao mà, tôi ở im cũng bị người khác hắt nước bẩn mà thôi. Vả lại tôi và cậu tài xế của anh chẳng có gì cả, bức ảnh kia là vì làm nhiệm vụ nhỏ ở cửa hàng để lấy quà nên tôi mới nhờ cậu ấy giúp."
Phó Cẩn Dật ngẩng đầu, đưa đôi mắt sắc bén nhìn Mộc Nghiên mà đánh giá lời nói của cô, hồi lâu sau mới chầm chậm mở miệng:
"Là như vậy?"
"Ừ, chỉ có như vậy thôi. Nếu anh không tin có thể cho người điều tra." Cô có chút không vui đáp.
Cũng đã một thời gian dài cô ở bên cạnh hắn, làm rất nhiều chuyện vì hắn, vậy mà hắn vẫn nghi ngờ cô. Con mẹ nó, tức chết cô mất!
Sao mà Phó Cẩn Dật này khó chiều thế nhỉ? Nam phản diện này khó "ăn" quá!
Thấy Mộc Nghiên cau có mặt mày, Phó Cẩn Dật có chút căng thẳng, kia là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-xuyen-sach-nam-phan-dien-nay-that-kho-chieu/3687894/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.