Chương trước
Chương sau
Một tuần nhanh chóng trôi qua, tiến độ công lược Phó Cẩn Dật của Mộc Nghiên vẫn như ngày đầu, hắn đối với cô lúc nóng lúc lạnh khiến cô không thể nào nắm bắt nổi.

Tuy nhiên, dường như Phó Cẩn Dật đã bớt lạnh lùng hơn khi ở bên cạnh Mộc Nghiên, lâu lâu còn làm ra một số hành động ôn nhu khiến cô không tài nào hiểu nổi.

Giả dụ như sáng sớm hôm nay, khi Mộc Nghiên đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng, vì hơi vội vàng nên cô chưa kịp cột tóc gọn gàng, cư nhiên lúc đó hắn lại cột lại tóc cho cô.

Xong xuôi, Phó Cẩn Dật còn tiện tay vén lại vài lọn tóc đang rũ xuống má cô, hành động vừa ôn nhu vừa bất ngờ của hắn khiến cô bất động tại chỗ, trái tim đập lỡ nhịp.

"Lần sau nhớ cột tóc gọn gàng, tôi không thích con gái luộm thuộm đâu." Giúp cô vén xong lọn tóc hắn còn bồi thêm một câu khiến cô thẹn quá hóa giận.

"Ai cần anh thích chứ!" Mộc Nghiên ngại ngùng phản bác.

Phó Cẩn Dật không nói thêm nữa, chỉ khẽ mỉm cười nhìn cô, sau đó đi về phía bàn ăn ngồi xuống đợi bữa sáng.

Bị hắn trêu chọc Mộc Nghiên có chút tức giận nhưng cô không thể phủ nhận rằng hành động và lời nói của hắn đã khiến cô rung động, một người vừa đẹp trai vừa giàu có như hắn thử hỏi có ai mà không rung động cho được, dù là cô của trước kia hay là cô của bây giờ đều sẽ rung động trước hắn.

Sau bữa sáng, Mộc Nghiên trở về phòng của mình, tạm thời cô chưa biết nên chọn công việc gì để làm, theo như nguyên tác thì nữ chủ Mộc Nghiên rất tài giỏi trong lĩnh vực kinh doanh.

Chỉ tiếc một điều rằng cô ấy đã bất chấp tất cả mà dấn thân vào giới giải trí vì tên nam chính chết tiệt Bạc Tư Yến, hiện tại Mộc Nghiên cô đã xuyên vào cơ thể này của cô ấy, cô quyết tâm thay đổi số phận nữ phụ pháo hôi.

Ở thế giới trước kia, Mộc Nghiên là Boss lớn của chuỗi khách sạn, nhà hàng đứng đầu cả nước. Dưới sự dẫn dắt của Mộc Nghiên, Mộc gia trên thương trường dần dần lớn mạnh, phát triển vươn tầm thế giới thu được lợi nhuận khổng lồ.

Nhưng xui xẻo thay, khi sự nghiệp của Mộc Nghiên đang trên đỉnh vinh quang, bất ngờ cô lại bị xuyên vào cuốn tiểu thuyết cẩu huyết này, tất cả là tại đôi cẩu nam nữ Lạc Vũ Hiên và Lam Tư Ngọc.



Tất cả tài sản của cô kiếm được bấy nhiêu năm lập nghiệp vẫn chưa được tiêu xài, quả là rất đáng tiếc, hiện tại có cơ hội một lần nữa Mộc Nghiên quyết định tiếp tục phát triển sự nghiệp huy hoàng giống như thế giới trước.

Quyết định xong xuôi, Mộc Nghiên gọi điện cho Lục Thiếu Quân, theo như những gì cô đã tìm hiểu trong một tuần qua thì Lục Thiếu Quân chính là anh trai nuôi của nữ chủ Mộc Nghiên.

Một người anh trai rất giỏi trong lĩnh vực kinh doanh, được ba mẹ nữ chủ Mộc Nghiên yêu thương hết mực, còn rất được họ tín nhiệm.

Dù là anh trai nuôi nhưng Lục Thiếu Quân lại rất thương yêu nữ chủ Mộc Nghiên, trong nguyên tác đến cuối cùng chính Lục Thiếu Quân đã hy sinh tính mạng để bảo vệ cô em gái không cùng huyết thống là nữ chủ Mộc Nghiên, lúc ấy nữ chủ Mộc Nghiên mới nhận ra tất cả chỉ tiếc là đã quá muộn.

Tiếng chuông vừa vang lên, đầu dây bên kia rất nhanh đã bắt máy, một giọng nói ấm áp truyền đến tai Mộc Nghiên:

"Nghiên Nghiên, cuối cùng em cũng chịu gọi điện cho anh." Lục Thiếu Quân gấp gáp nói, gánh nặng trong lòng như vơi đi, tiếp tục:

"Ba mẹ rất lo lắng cho em đó, nếu rảnh thì về thăm ba mẹ đi, chuyện trước kia em đừng để trong lòng, ba mẹ chỉ muốn tốt cho em thôi."

Lục Thiếu Quân vừa nói vừa lo lắng cho Mộc Nghiên, còn không quên nói lời giảng hòa cho ba mẹ và cô em gái nuôi.

"Em biết rồi." Mộc Nghiên khẽ thở dài đáp.

Trong lòng không khỏi cảm thấy phiền muộn, bây giờ cô phải cố gắng giải quyết vấn đề mà nữ chủ Mộc Nghiên để lại, chuyện bản thân không làm mà phải xử lý hậu quả, thực sự rất đau đầu.

Nghĩ ngợi một chút, cô vào thẳng vấn đề: "Hôm nay em gọi cho anh là muốn anh giúp em một việc."

"Em nói đi, chỉ cần có thể giúp anh sẽ cố hết sức." Lục Thiếu Quân vui vẻ đáp, cuối cùng cô cũng chịu nhờ anh giúp đỡ.



"Em muốn tiếp quản chuỗi nhà hàng của Mộc gia, em muốn anh giúp em một tay, còn về phần ba, em sẽ về nói chuyện với ông ấy." Mộc Nghiên nghiêm túc nói, trong đầu không ngừng tính toán.

Mộc Nghiên chắc chắn Lục Thiếu Quân sẽ giúp cô vô điều kiện vì cô biết anh thích nữ chủ Mộc Nghiên, nói cách khác anh có tình cảm đặc biệt với nữ chủ Mộc Nghiên, mà chuyện này chỉ có Mộc Nghiên biết vì cô đã đọc trong nguyên tác.

"Được. Chỉ cần em nghiêm túc, anh sẽ toàn lực giúp đỡ nhưng còn vụ lùm xùm trên hot search mấy ngày trước...có cần anh giúp một tay không?"

Lục Thiếu Quân một bên vừa kí hợp đồng với khách hàng, vừa nói chuyện với Mộc Nghiên, chỉ cần là cô gọi dù ở bất cứ hoàn cảnh nào anh cũng sẽ nghe máy.

"Dạ không cần đâu, Phó Cẩn Dật đã giúp em rồi. Sau này em sẽ không bước chân vào giới giải trí nữa, anh không cần phải lo lắng đâu, em gái của anh đã trưởng thành rồi." Cô cười tươi đáp lại anh.

Đầu dây bên kia Lục Thiếu Quân hơi sững người một chút, sau đó cũng mỉm cười theo, cô nghĩ được như vậy là tốt, xem ra cô em gái này của anh đã trưởng thành thật rồi.

Còn có, hình như cô đã không còn như trước, không còn thích diễn trò trước mặt anh nữa...

"Ừ, em nói vậy thì anh yên tâm rồi."

"Vậy em cúp máy đây." Mộc Nghiên thở phào nhẹ nhõm, may thật, Lục Thiếu Quân không có nghi ngờ.

Bên kia, Lục Thiếu Quân nói lời tạm biệt rồi cũng cúp máy, nụ cười trên môi anh càng lúc càng đậm khiến cậu trợ lý bên cạnh kinh ngạc, lần đầu tiên cậu trợ lý thấy ông chủ của mình cười sau khi nghe điện thoại, chắc hẳn người ở đầu dây bên kia rất quan trọng với ông chủ.

Sau khi thành công bước đầu nhận được sự giúp đỡ của Lục Thiếu Quân, Mộc Nghiên vui mừng khôn siết, trong đầu lại lên kế hoạch tiếp theo.

Nhất định lần này Mộc Nghiên cô phải sống tốt hơn kiếp trước!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.