Sơ Tửu Tửu thấy xem kịch cũng gần đủ, những chuyện tiếp theo nàng không còn hứng thú, đứng dậy dẫn Tiểu Quỳ rời khỏi cửa hông của Dưỡng Tâm điện.
Nam nhân trên cao dõi theo nàng, cho đến khi bóng dáng nàng biến mất.
Có lẽ vì xem kịch mệt mỏi, trở về Hoa Khê điện nghe Tiểu Quỳ kể Hoàng thượng xử lý các đại môn phái có ý đồ mưu phản như thế nào, nghe mà nàng mắt cứ díp lại.
Thực ra Hàn Sở không trừng phạt người của các đại môn phái, nhưng cũng không ban thưởng.
Ngược lại, tên triều thần gọi là Hứa gì đó, bị biếm làm thứ dân, không tịch thu tài sản của ông ta, tài sản của Hứa Tiếu không nhiều, trong triều có thể sẽ có người nảy sinh lòng tham, nhưng tuyệt đối không dám tham ô, dám vơ vét của dân chúng và thương nhân, không ai có thể qua mặt được Hoàng thượng hiện tại, đó là tội ác liên lụy đến cửu tộc! Biết rõ Hoàng thượng sẽ không lưu tình, hiện tại trong triều quả thật không có một tham quan nào.
Nàng vừa ngáp một cái, thì nghe thấy tiếng hò reo mơ hồ, làm nàng bị cắt ngang cơn ngáp.
“Tiểu Quỳ, ngươi đi xem có chuyện gì xảy ra?” Sơ Tửu Tửu nhíu mày, đứng dậy, nghe như từ một nơi khá xa truyền đến, chắc chắn không phải là âm thanh từ Dưỡng Tâm điện truyền tới.
“Vâng, nương nương.”
Tiểu Quỳ sử dụng khinh công ra khỏi Hoa Khê điện, âm thanh vui vẻ vẫn không ngừng truyền đến.
Sơ Tửu Tửu ngẩng đầu chờ đợi, đợi Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-xuyen-sach-bi-dai-phan-dien-rao-riet-nham-den-/3653004/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.