Trong Thường Ngọc Điện lạnh lẽo, ngay cả cơn gió lạnh cũng mang theo mùi m.á.u nhạt nhòa.
Ngô thục nghi không phải lần đầu tiên bước vào Thường Ngọc Điện, mỗi lần đến chỗ Phương chiêu dung, dù là mùi hay cảm giác âm u không thể diễn tả, đều khiến nàng ta cảm thấy rất khó chịu.
“Phương chiêu dung nương nương, tiếp theo nên làm thế nào…” Ngô thục nghi lộ rõ sự lo lắng không thể che giấu, nếu Hoàng thượng phát hiện ra người đứng sau chỉ đạo là nàng ta và Phương chiêu dung, thì bọn họ sẽ c.h.ế.t rất thảm.
Phương chiêu dung biểu hiện không có chút sợ hãi hay bất an nào: “Việc này nếu ngươi không nói, bản cung không nói, ai biết được là chúng ta liên thủ làm chứ.”
Ngô thục nghi do dự một lúc, nói nhỏ: “Ý của ngài là…” Nàng ta làm động tác như cắt cổ.
“Không gấp, hắn vẫn còn hữu dụng.” Phương chiêu dung nói với giọng điềm tĩnh.
Ngô thục nghi không hiểu, tên thái giám đó còn có thể có tác dụng gì?
Phương chiêu dung tiếp tục: “Bảo hắn đứng ở ngoài Hoa Khê điện, khi thấy Nhu phi hoặc tì nữ của Nhu phi thì nhét một ít bạc vụn vào tay mấy nàng ta, nhất định phải có người không phải người của Hoa Khê điện chứng kiến, để hắn đưa xong thì chạy.”
Ngô thục nghi ban đầu không hiểu tại sao phải làm như vậy, nhưng ngay sau đó nàng ta đã hiểu, không thể giấu nổi sự kích động: “Phương chiêu dung nương nương, ngài đúng là tài trí hơn người.” Thật không chọn nhầm người!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-xuyen-sach-bi-dai-phan-dien-rao-riet-nham-den-/3652950/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.