Liễu Anh Niên thiếu chút nữa đã vứt tay Phàn Tỉnh ra, nhưng không ngờ những xúc tu bên trong miệng vết thương lại quấn lấy ngón tay cậu ta, còn có xu hướng ngày càng dài ra.
Lúc này, tình cờ người đội mũ vào nhà tìm thức ăn, thấy vậy, anh ta lập tức chộp lấy con dao bấm trên quầy. Ra tay vừa nhanh vừa chuẩn xác, mũi dao đâm đâm chọt chọt bên trong vết thương, lập tức một đám rễ cây màu trắng xám bị lôi ra ngoài.
Sợi rễ nằm trên mũi đao đang không ngừng giương nanh múa vuốt, rất nhanh liền triệt để khô héo, hóa thành tro bụi.
Sắc mặt Phó Vân Thông không tốt mấy: "Đây là cái gì?"
Dư Châu cùng cá khô đã nhận ra: Đây là rễ dây leo bên trong "Lồng chim" trước, hơn nữa còn là rễ của hoa tường vi xám nhạt kia, dây leo hơi phát ra ánh sáng trắng.
Phàn Tỉnh vẫn chưa mở mắt, cá khô đã nhào tới trên mặt hắn oa oa khóc lớn, chỉ nghe được âm thanh, không có một giọt nước mắt nào.
Người đội mũ đi rửa sạch dao, Khương Tiếu cùng Liễu Anh Niên một người nhấc cá khô lên, một người đút nước cho Phàn Tỉnh uống. Ai cũng không biết nếu bị dây leo xuyên vào da thịt thì phải làm cách nào để chữa trị, nhưng uống thêm nhiều nước nóng, nhất định không sai.
Phó Vân Thông nói với Dư Châu đứng bên cạnh: "Điều này thật bất thường."
Dư Châu: "Dây leo?"
"Đúng." Phó Vân Thông nói, " Những vật được chủ lồng tạo ra bên trong 'Lồng chim' không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-vo-han-luu-ghi-chep-vuc-sau/3424070/chuong-23.html