Vào ban đêm, Dư Châu và Phàn Tỉnh mang theo thi thể của chó con trở lại ngôi nhà đá, bọn họ đem xác chú chó chôn ở bên cạnh bờ sông.
Khương Tiếu mỉm cười ngồi đối diện với Liễu Anh Niên hại cậu ta mặt đỏ tới tận mang tai. Dư Châu đến gần, nghiêng người nghe ngóng một lúc rồi cũng cười rộ lên.
Liễu Anh Niên mỗi ngày đều chạy theo người dân nơi đây ra đồng chăm sóc hoa tường vi. Hoa có thể dùng làm hương liệu, làm mật, ủ rượu, Liễu Anh Niên muốn học tất cả những kỹ năng này.
Hôm nay khi cậu ta đang làm việc trên cánh đồng hoa, cô gái đang dạy cậu ta cách thu hoạch hoa bỗng bất ngờ đẩy cậu ta xuống đất mà hôn thắm thiết.
Liễu Anh Niên chưa từng thấy qua tư thế này bao giờ, lúc đầu cậu ta còn rất sững sờ, nhưng khi cô gái kia gọi những cô gái khác chạy đến và cố gắng cởi thắt lưng của cậu ra, lúc này cậu mới hoàn hồn hét lên một tiếng rồi nhanh chóng bò trên mặt đất co giò bỏ chạy.
"Cậu vẫn còn zin à?" Khương Tiếu nghiêng đầu hỏi: "Người ta chủ động như vậy, cậu thẹn thùng cái gì?"
"Tôi chỉ muốn làm chuyện này với người mình thích..."
"Tôi nhớ cô gái đó rất xinh đẹp, bộ cậu không thích sao?" Khương Tiếu vội vàng hỏi.
Liễu Anh Niên càng nói lắp bắp, cuối cùng lại lẩm bẩm không lý do: "Nói chung là không được! Tôi chỉ muốn chăm chỉ học tập và nghiên cứu thôi." Cậu ta đẩy gọng kính lên, đột nhiên hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-vo-han-luu-ghi-chep-vuc-sau/3422234/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.