*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thanh niên được gọi là "Quốc vương" kia sau khi xuống ngựa lập tức bị mọi người bao quanh tứ phía. Mọi người tỏ vẻ vừa cung kính vừa khát vọng, vô số bàn tay duỗi dài ra muốn đυ.ng vào người thanh niên nhưng thật ra chẳng có ai thực sự dám chạm vào hắn.
Hắn hiển nhiên cũng đã quen với sự tình này, trên mặt không có bất kỳ vẻ kinh ngạc nào đối với bữa tiệc đầy cuồng hoan và sự nồng nhiệt như thế này của mọi người. Đẩy đoàn người ra, hắn xuyên qua mớ quần áo, chén rượu, đồ ăn đang hỗn độn nằm đầy trên đất đi tới trước mặt Dư Châu.
"Nhà thám hiểm?" Hắn tựa như đang hỏi nhưng lại không cần lời đáp lại, "Hoan nghênh mọi người đến với vương quốc của ta."
Thị vệ mang một quyển trục đến, thanh niên sau khi nhận lấy liền đưa nó cho Dư Châu. Con dấu sáp đóng lên quyển trục cũng là hình một đóa hoa tường vi.
Nói thật thì Dư Châu không quá quen với sự phô trương như vậy, cậu luôn cảm giác mình cứ như đang ở phim trường, mọi thứ cậu nhìn thấy nghe thấy và cảm nhận được, tất cả đều như một vở kịch cường điệu quá mức.
Thanh niên trước mặt được gọi là "Quốc vương", hắn chính là chủ l*иg sao?
Thanh niên cũng không nán lại lâu, cũng không nói thêm câu nào nữa. Sau khi hắn đem quyển trục giao cho Dư Châu xong liền tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-vo-han-luu-ghi-chep-vuc-sau/3422231/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.