Editor: Browniie
Dư Châu buông dao xuống.
Nếu như bây giờ chết đi có thể trở lại hiện thực, thì cậu nhất định không chút do dự. Nhưng cậu cũng không tín nhiệm Liễu Anh Niên.
Tất cả mọi người ở nơi này, Dư Châu không tin tưởng một ai cả.
- Nguy hiểm thật đấy.
Tiếng nói chuyện vừa cất lên, trong tay Dư Châu trống rỗng: dao bỏ túi đã bị cướp đi.
Dư Châu không quay đầu lại, chỉ cần nghe âm thanh cậu đã biết người nói là ai. Tuy đã phản ứng không vui rồi, vậy mà thanh niên kia còn dính hơn cả mè xửng.
- Cậu tin lời hắn ta hả?
Thanh niên vừa nói, vừa đặt lưỡi dao sắc bén lên cổ tay của mình. Cổ tay hắn có một hình xăm rõ ràng, lưỡi dao đè sâu lên làn da.
Dư Châu gắt gao nhìn chằm chằm con dao kia.
Trong lòng cậu cũng rất mong đợi, đợi mình có thể biết được đáp án cho vấn đề của Liễu Anh Niên.
Thanh niên không tiếp tục, lưỡi dao xoay một cái, khắc xuống hai chữ trên mảnh gỗ lan can: Phàn Tỉnh.
Dư Châu đọc thầm hai lần, bỗng dùng giọng điệu ôn hoà vô hại hỏi:
- Tại sao anh lại thờ ơ như vậy? Anh không muốn trở về sao? - Cậu hết mực chân thành nhìn Phàn Tỉnh, trong mắt tràn ngập hiếu kỳ.
Phàn Tỉnh nắm cằm cậu:
- Tôi, ai ya, ở đây không phải rất thú vị sao?
Dư Châu tránh khỏi tay anh, suýt không giả bộ được nữa, giọng điệu cứng nhắc:
- Chả ai lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-vo-han-luu-ghi-chep-vuc-sau/3422223/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.