Hôm đó ở khu đọc sách, Lưu Diệu Văn và Tạ Y Kỳ cãi nhau một trận rất to. Cô hết lời muốn hắn đến nhìn cậu một chút nhưng Lưu Diệu Văn nhất quyết không đi, chọc Tạ Y Kỳ tức đến đỏ mặt. Ánh mắt nhìn hắn chưa bao giờ đáng sợ đến thế, chỉ tiếc là so với cô Lưu Diệu Văn còn đáng sợ hơn. Hắn im lặng nghe cô nói hết, mắng chửi cũng đã miệng rồi, Lưu Diệu Văn chỉ để lại một câu "Lo cho cậu trước đi đã."
Giữa bọn họ, một nhóm năm người chưa từng xảy ra mẫu thuẫn nào quá lớn. Kể từ khi Nghiêm Hạo Tường xuất hiện quỹ đạo vốn có cứ từng bước một thay đổi. Hắn vì cậu mà thường xuyên tách riêng, dùng thân phận hội trưởng giúp cậu nhiều lần, Lưu Diệu Văn của trước đây nào có tùy tiện phá vỡ quy tắc như thế.
Lưu Diệu Văn có thích Nghiêm Hạo Tường hay không, tất cả bọn họ đều đã rõ, thậm chí cả trường đều đã hay tin...
"Tôi còn nghĩ cậu ấy đáng yêu lắm, nào ngờ..."
"Đáng yêu gì chứ? Lần đầu gặp đã biết cậu ta là loại người này."
"Giả vờ giả vịt."
[...]
Nghiêm Hạo Tường xin vắng mặt hai ngày dưỡng bệnh, giáo viên chủ nhiệm báo lại rằng cậu gặp vấn đề dinh dưỡng hẳn là do quá trình học tập căng thẳng nên bỏ bữa. Nhân tiện nhắc nhở lớp, "Học thì học, sức khỏe vẫn là quan trọng nhất."
Hai ngày cậu vắng mặt trường trung học Từ An xảy ra rất nhiều chuyện, chuyện này nối tiếp chuyện kia, hội học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-van-nghiem-van-mua-xuan-anh-doi-em/3575134/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.