Tần Thiệu Đình sải bước dọc theo dãy hành lang rộng lớn, ánh đèn mờ ảo soi tỏ từng mảng bóng tối trên những bức tường lạnh lẽo của khách sạn.
Bước chân anh trầm tĩnh, tựa như đang dạo chơi một cách vô tâm, nhưng đôi mắt sắc bén của anh không bao giờ bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
Đột nhiên, từ một góc khuất, Tần Thiệu Đình dừng lại. Phía trước anh, một nhóm người mặc đồ đen, rõ ràng là thuộc hạ của Lâm Chấn, đang lén lút kéo một cô gái vào căn phòng cuối hành lang.
Cô gái vùng vẫy yếu ớt, nhưng không một tiếng kêu thoát ra từ đôi môi của cô, như thể cô đã bị khống chế hoàn toàn.
Ánh mắt Tần Thiệu Đình khẽ tối lại, lòng anh gợn lên chút khó chịu. Anh từng nghe danh tiếng của Lâm Chấn - một kẻ nổi tiếng tàn nhẫn trong thể giới ngẩm, không có chuyện gì hắn không dám làm.
Việc bắt giữ phụ nữ để thỏa mãn những thú vui bệnh hoạn của hắn cũng không phải là điều lạ lẫm gì. Tần Thiệu Đình đứng yên trong vài giầy, quan sát tình huống một cách kỹ lưỡng. Bản năng muốn xen vào trổi dậy trong anh, nhưng rồi anh nhanh chóng dập tắt nó.
"Không nên dính dáng đến chuyện của bọn nhà giàu này thì hơn, thôi kệ đi"
Anh lẩm bẩm, đôi lông mày cau lại trong thoáng chốc rồi giãn ra. Anh quyết định quay lưng, để lại tất cả sau lưng mình, tiếp tục con đường đến phòng của Mặc Cận Ngôn.
Thang máy đóng lại ngay khi anh bước vào, ngăn cách Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3705012/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.