Bên trong văn phòng chủ tịch, Mặc Cận Ngôn lặng lẽ xem xét từng trang của bản thảo trước mặt. Ánh mắt anh lạnh lùng, gương mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào. 
Bên cạnh anh, một cô gái trẻ, dáng người thon thả và gương mặt xinh đẹp, đứng cạnh nở nụ cười ngọt ngào. Cô ta đang trình bày về kế hoạch, giọng nói mềm mại và đầy vẻ tự tin. 
Mặc Cận Ngôn tuy rằng lắng nghe nhưng không có chút nào tỏ ra hứng thú. Ánh mắt anh vẫn dán vào bản thảo, như thể không hề quan tâm đến sự hiện diện của người bên cạnh. 
Tuy nhiên, anh cũng không đẩy cô ta ra khi cô ta cố tình chạm vào cánh tay anh. Thỉnh thoảng, bàn tay cô gái khẽ lướt qua vai anh, như thể cố tạo ra một sự gần gũi nào đó. 
Người phụ nữ đó không ai khác ngoài Thẩm Mộng Như. Cô ta là hôn thê mà mẹ anh đã lựa chọn từ lâu. 
Mặc Cận Ngôn không yêu Thẩm Mộng Như. Nhưng anh cũng không tỏ ra khó chịu, vì mẹ anh đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào mỗi quan hệ này. 
Anh cố nén nỗi chán ghét, lặng lẽ để cô ta uốn éo trước mặt mà không hề đáp lại. Mặc Cận Ngôn chỉ ngồi im, đôi mắt lạnh lùng không chút cảm xúc. 
Căn phòng dường như chỉ có tiếng nói đều đều của Thấm Mộng Như, ngọt ngào và quyến rũ. Cô ta nói về những kế hoạch và dự định với hy vọng sẽ khiến anh phải chú ý đến mình. 
Thẩm Mộng Như cúi người sát xuống, hơi thở nhẹ nhàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3678563/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.