Tô Tử Hạ mở khẽ cánh cửa nơi giam giữ mẹ mình, tâm trạng lo lắng và hồi hộp. Bên trong, không gian tối tăm và ẩm ướt khiến cô cảm thấy sợ hãi, nhưng ý nghĩ về mẹ đã khiến cô không còn lựa chọn nào khác.
Mọi chuyện diễn ra dễ dàng, vắng lặng đến lạ thường. Lo lắng cho mẹ, cô không nhận ra sự nguy hiểm đang rình rập phía sau.
"Mẹ! Mẹ có làm sao không? Con đến cứu mẹ" - Giọng nói của Tô Tử Hạ tràn đầy lo âu và đau khổ, cô bước nhanh vào bên trong.
Khương Nhã, mẹ của cô, ngồi co rúm trên nền đất lạnh, vẻ mặt yếu ớt và lo lắng. Bà ngẩng lên, ánh mắt rưng rưng nước mắt khi nhìn thấy con gái.
"Con mau đi đi, đừng lo cho mẹ" - Giọng bà run rẩy, nhưng trong đó vẫn có chút sức mạnh, như muốn bảo vệ Tô Tử Hạ khỏi sự tàn nhẫn của số phận.
Tô Tử Hạ không thể nào bỏ đi. Cô chạy đến bên mẹ, níu lấy tay bà để giúp Khương Nhã ngồi dậy. Ánh mắt kiên quyết của cô quyết tâm không để mẹ phải chịu thêm đau khổ nào nữa.
"Đi cùng con, chúng ta rời khỏi đây" - Tô Tử Hạ thì thầm, nước mắt lăn dài trên má khi nhìn thấy mẹ mình trong tình trạng thảm hại.
Nhưng ngay lúc đó, cánh cửa bỗng mở toạt ra, và một đám đàn ông đáng sợ ào vào. Ánh mắt của họ lạnh lẽo và mang theo sự hung hãn, làm Tô Tử Hạ hoảng sợ. Sau họ là Tô Tử Yên, chị gái của cô, với nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3675593/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.