- Sao...em biết...chị ấy ở đâu chú!
Tô Tử Yên hoảng loạn chối tội, hai tay nắm lấy chiếc cổ đang bị siết chặt của mình. Mặc Cận Ngôn điên lên không còn chút lí trí, ném Tô Tử Yên xuống nền, giọng nói khàn đục toát lên luồn khí lạnh buốt xương tủy:
- Các người cũng biết tôi là ai, đúng chứ?! Sau hôm nay nếu Tô Tử Hạ mất một cọng tóc nào thì các người đừng mong lành lặn lết xác ra khỏi đây!
Ánh mắt tối đen của anh sắc lên, sẫm lại nhìn đăm đăm mẹ con Tô Tử Yên rồi đảo một vòng nhìn từng gương mặt đang tái mét xung quanh. Ngữ điệu anh tiếp tục đầy sát khí:
- Tần Thiệu Đình!! Không được để bất cứ ai ra khỏi chỗ này, tôi sẽ cho các người biết động tới người phụ nữ của
Mặc Cận Ngôn này sẽ có kết cục thảm như thế nào!! Lục tung từng tầng một cho tôi!
- Dạ rõ!
Tại một căn phòng khác, Tô Tử Hạ từ từ mở mắt, cả người nóng muốn thiêu đốt. Tiếng bước chân dừng bên cạnh giường, cô quay đầu sang thì hoảng lên mà lùi ra xa.
Là Từ Chính Hạo!!
Cái tên đã cưỡng bức cô ở kiếp trước. Đây là hắn mang cô về đây để làm chuyện đồi bại đó, nó sẽ lặp lại một lần nữa hay sao?! Không thể nào!
Cô bất giác lùi không ngừng về sau rồi ngã uỵch xuống nền, lúc này cô mới biết hai tay mình đã bị trói chặt. Cô quằn quại dưới sàn, đôi mắt như muốn khóc mà không thể trào ra nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653102/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.