Phía bên hoa viên, Tô Tử Hạ đi chậm rãi ngắm cảnh sắc quen thuộc. Cô nhớ đến cha, ông ấy thường xuyên vui đùa cùng cô ở đây, còn cùng nhau trồng hoa nữa.
Cô ngước mặt lên, đôi mắt ửng đỏ của Tử Hạ bất chợt tuôn trào khi nhìn thấy mẹ mình từ xa.
Cô nhớ đến những ngày tháng bị hành hạ, chứng kiến mẹ mình bị dày vò đến chết. Bên tay cô toàn những âm thanh đau đớn từ kí ức vọng về.
Cô chạy nhanh đến ôm choàng lấy cổ mẹ mình rồi khóc thành tiếng. Khương Nhã sững người, quay đầu lại thì nhận ra là con gái mình.
"Con làm sao thế?"
Cảm xúc vỡ oà khiến Tô Tử Hạ thở không đều mà nói lắp :
"Mẹ..thật sự là mẹ này..hức..mẹ.."
Khương Nhã chau mày khó hiểu, dùng sức kéo tay Tử Hạ ra khỏi người rồi ngồi sang một bên. Bà đưa tay sờ lên trán con gái mình:
"Con bị trúng gió sao? Tránh ra, nước mũi dính đầy áo mẹ rồi ''
Tử Hạ ngồi ngay ngắn lại nhìn chằm chằm vào Khương Nhã.
Sau khi lấy lại được bình tĩnh, Tô Tử Hạ bắt đầu cười nói, cuộc trò chuyện giữa hai người vô cùng vui vẻ. Tử Hạ có đề nghị mẹ chuyển sang căn hộ khác sống, vì cô thừa biết không sớm thì muộn bà cũng sẽ bị mẹ con Tô Tử Yên làm hại,Nhưng thuyết phục mãi vẫn không được.
...----------------...
Tô Tử Hạ đưa tay trái lên nhìn vào đồng hồ, đã hơn 10 giờ trưa. Vì mãi trò chuyện nên cô quên mất việc còn phải đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3652323/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.