Xin lỗi!
Lời xin lỗi lúc này có giải quyết được gì so với hành động thiếu kiểm soát của Mặc Cận Ngôn.
Anh ôm chặt Tô Tử Hạ trong lòng, anh nhận ra mình đã đi quá xa. Anh hoàn toàn không thể bình tĩnh trước lời nói vô căn cứ của Tô Tử Yên mà trút giận lên Tử Hạ.
Mặc Cận Ngôn càng ôm chặt hơn, anh không biết phải dỗ dành cô như thế nào. Anh không biết cô sẽ hận anh ra sao, sẽ lại càng kéo dài khoảng cách giữa hai người xa hơn nữa.
Nhưng chắc chắn, bây giờ Cận Ngôn vô cùng vui mừng. Anh vui vì người con gái trong lòng chưa làm gì có lỗi với anh. Anh vui vì những gì anh nhận định đều là sai lệch.
Thật may !!
" Khụ...em không thở được"
Mặc Cận Ngôn nới lỏng tay, chợt phát hiện là anh ôm cô quá chặt. Nhìn sắc mặt người con gái trước mắt trắng bệch do hoảng sợ.
Trong vô thức anh buông tay xoay người sang hướng khác, hít một hơi sâu. Giọng nói chợt sắc bén lạnh lùng như bình thường :
"Em nghỉ ngơi đi"
Tô Tử Hạ lấy lại được bình tĩnh, vốn dĩ chuyện này cô đã từng trải qua nhưng sao lần này cô lại càng hoảng loạn hơn. Sự sợ hãi lấn áp hết tâm trí của cô.
Chứng tỏ khi Mặc Cận Ngôn tức giận thì đáng sợ đến mức nào.
"cạch"
Mặc Cận Ngôn từ cửa bước vào, trên tay cầm theo một cốc sữa đặt xuống bàn cạnh giường. Anh nâng tay Tử Hạ rồi đặt vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3652321/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.