Theo như mong muốn của Minh Nguyệt, ba người đưa Minh Nguyệt đi hoả táng.
4 tiếng trôi qua. Ba người lại lần nữa đến bãi biển Minh Nguyệt đã chìm xuống. Một con tàu nhỏ dần dần tiến về phía biển cả xanh thẩm kia.
Con tàu rời bờ được 1 tiếng thì dừng lại tại một hòn đảo xinh đẹp. Trên đảo, cây cối xanh tốt, không khí trong lành nhưng không có bất kỳ một người nào cả.
Cố Cận Ngôn ôm một hủ tro cốt, ánh mắt buồn bã nhìn về phía biển xanh." Minh Nguyệt! Tâm nguyện của em, anh sẽ hoàn thành ". Cổ Cận Ngôn nhẹ nhàng nói. Hắn ôm chặt tro cốt Minh Nguyệt, chầm chậm bước về phía biển xanh.
Nước biển càng ngày càng sâu, đã đến thắt lưng của Cố Cận Ngôn thì Cổ Cận Ngôn mới dừng bước. Hắn mở hủ tro cốt ra, từng nắm từng nắm rải xuống biển xanh. Tro cốt của Minh Nguyệt hoà quyện vào nước biển. Tâm nguyện cuối cùng của Minh Nguyệt đã được hoàn thành rồi.
" Minh Nguyệt! Đợi giải quyết xong chuyện ở Đế Đô, anh sẽ mãi mãi ở bên cạnh em, không bao giờ chia xa".
" Minh Nguyệt! Tâm nguyện của cậu, đã hoàn thành rồi ". Lãnh Sương mỉm cười nói, nhưng đôi mắt đã đẫm lệ.
Minh Nguyệt! Bức thư cậu gửi cho mình, mình đã đọc rồi. Cậu muốn mình vui vẻ sống tiếp, tìm một hạnh phúc mới. Mình sẽ làm theo tâm nguyện của cậu".
Tần Minh nhìn về biển cả xa xăm, đôi mắt vô cảm lúc này mới hiện ra sự đau khổ.
Thời gian trôi nhanh, đã qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-the-than-co-can-ngon-toi-se-khong-yeu-anh-nua/3628700/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.