' Sao tôi phải nói với anh? Cố Cận Ngôn! Anh lập tức rời khỏi đây cho tôi ". Lãnh Sương mạnh mẽ hất tay Cố Cận Ngôn ra, gắt gỏng nói.
Lãnh Sương bước đến gần giường, ngồi xuống mảnh giường Minh Nguyệt đã ngủ tối nay, sự lạnh lẽo không chút hơi ấm toả ra từ tấm đệm khiến Lãnh Sương nhận ra điều gì đó. Lãnh Sương đứng bật người dậy, liên tục nhìn ngó xung quanh căn phòng.
" Minh Nguyệt! Cậu ấy đi đâu rồi?".
Ban đầu, Lãnh Sương tỉnh dậy không nhìn thấy Minh Nguyệt, chỉ nghĩ đơn giản là Minh Nguyệt đi vệ sinh, hoặc xuống nhà uống nước. Nhưng tấm đệm lạnh lẽo khiến Lãnh Sương nhận ra, suy nghĩ đó là sai.
Lãnh Sương đi xung quanh căn phòng, tìm kiếm mọi ngóc ngách đều không tìm thấy bóng dáng cô. Sự lo sợ trên gương mặt bắt đầu lộ rõ.
Lúc này, đôi mắt Lãnh Sương dừng trên hai bức và chiếc vòng tay bạc phong linh được để bên cạnh giường. Lãnh Sương vội vàng cầm lấy hai bức thư và chiếc vòng tay.
Gửi Lãnh Sương, gửi Thanh Nguyệt. . Lãnh Sương cầm lấy bức thư gửi cho mình, mở ra, bên trong là một bức ảnh chụp hồi nhỏ của hai người. Lãnh Sương lập ngược bức ảnh lại, dòng chữ phía sau khiến Lãnh Sương sửng sốt Lãnh Sương! Vĩnh biệt. Nếu có kiếp sau, mình vẫn muốn làm bạn với cậu ", Lãnh Sương quay người, nhanh chóng bước ra khỏi phòng, lúc này, Cổ Cận Ngôn và Tần Minh tìm kiếm khắp căn biệt thự cũng quay trở lại.
' Minh Nguyệt! Minh Nguyệt! Hình như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-the-than-co-can-ngon-toi-se-khong-yeu-anh-nua/3628698/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.