Tần Minh hướng ánh mắt đau khổ nhìn Lãnh Sương. " Sao mình không biết điều đó chứ? Nhưng mình không làm được. Mình rất muốn buông tay nhưng lại không thể làm được ". Tần Minh cũng hiểu rõ, người Minh Nguyệt yêu chỉ có Cố Cận Ngôn. Đoạn tình cảm của Tần Minh đối với Minh Nguyệt vốn không bao giờ có kết quả. Nhưng, tình cảm mà, sao nói quên là có thể quên được chứ. Người mà, đâu phải là một cái máy đâu, ấn nút là có thể hết tình cảm được chứ.
Tần Minh cũng nhiều lần dặn lòng mình, cũng đã cố gắng quên đi Minh Nguyệt, dĩ nhiên là không có kết quả rồi. Tình cảm của Tần Minh đối với Minh Nguyệt thực sự quá sâu, quá sâu rồi. Không thể quên được.
" Lãnh Sương! ". Cánh cửa kính được hạ xuống. Minh Nguyệt nhìn Lãnh Sương nói.
" Đến đây ". Lãnh Sương mỉm cười nhìn Minh Nguyệt đáp. " Tần Minh! Cậu liệu mà làm đi. Mình về đây ". Lãnh Sương chuyển ánh mắt về phía Tần Minh, ánh mắt thương cảm. Lãnh Sương biết rõ, tình cảm của Tần Minh đối với Minh Nguyệt không hề nông. Mà thực sự quá sâu. Muốn quên một người mình yêu sâu đậm đâu phải dễ dàng gì. Nhưng Tần Minh còn lựa chọn nào khác sao? Không quên đi Minh Nguyệt thì có thể làm được gì? Tình cảm sâu đậm của Tần Minh với Minh Nguyệt vốn không bao giờ có kết quả. Không quên đi, người đau khổ chỉ có Tần Minh mà thôi. Tần Minh cũng biết rõ, nhưng có cố gắng thế nào cũng không thể quên được Minh Nguyệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-the-than-co-can-ngon-toi-se-khong-yeu-anh-nua/3585828/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.