Tại ga tàu vào lúc sáng sớm.
Đào Nguyên đưa hành lý cho Hữu Lộc: "Các cậu rời đi sớm thế, cũng không ở lại thêm một chút đi ?"
Hữu Lộc: "Chúng ta ở bên cạnh khá lâu rồi, vả lại việc cần giúp cũng đã xong, tụi tớ sẽ định hướng cho tương lai một thời gian."
Đào Nguyên: "...."
Viễn Phong đi tới đưa cho hai người một phong bì: "Số tiền này là trả công cho việc giúp Đào Nguyên có thể vào đội BKA một cách minh bạch, còn có một khoản nhỏ giúp mấy đứa trang trải cuộc sống, cứ nhận lấy đi."
".....Cái đó..."
Ngọc Lân nhìn bên ngoài liền đoán ngay nó rất dày cộm, biết rằng khó có thể thoải mái nhận lấy số tiền này.
Nhưng có qua có lại với nhau, Ngọc Lân chỉ đành chấp nhận món quà này mà nhận lấy phong bì, cậu cũng vui vẻ theo.
"Cảm ơn, đại thần Alpha."
"Deu nhu nhau ca, chi mong may dia song tot, dung de bi dy nhu lan vao chien doi AL day."
(Xin nhắc lại, chuyến tàu số 3998 sẽ cập bến, mong quý khách kiểm tra lại hành lý....)
Hữu Lộc nhìn cậu và anh, không phải là vì có cảm giác đố kỵ hay ganh đua, mà là vì họ giống như những người hướng dẫn đi trên con đường mới.
Thế nên, trước khi đoàn tàu cập bến, cũng gan dạ mà tiến tới trước mặt cậu mà đưa một vòng tay bạc.
"Đào Nguyên, tặng cậu vòng tay, cảm ơn cậu vì khoảng thời gian này."
"....Cảm ơn cậu, vì đã trở thành người bạn đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3715190/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.