Ăn trưa xong xuôi thì họ lại chơi thêm nhiều trò khác nhau, trong đó có cả trò chèo thuyền nữa. Nhưng lẽ nhiên, ai cũng không biết chèo thuyền, cả anh cũng không phải là ngoại lệ.
"Cậu hãy phối hợp hai tay qua trái phải với mái chèo hướng phía trước...."
"Thế...thế này hả ?"
"Không phải thế, kiểu trái xuống phải lên ấy...."
Viễn Phong luống cuống làm theo lời chỉ dẫn của đội cứu hộ, nhưng không tài nào theo kịp được với nhau.
Nếu đây là thao tác bàn phím thì anh đây còn dư sức, chứ thao tác phối hợp thủ công giữa hai cánh tay thì mất cảm giác từ lâu lắm rồi.
Hữu Lộc: "Đại thần, mau xem đi, đây chính là thiên phú của người có học hỏi !"
Cậu ta dương dương tự đắc về việc bản thân có thể hơn thua với Alpha ở một trò chơi khác, nhưng lại không chú ý tới việc đang dần mất thăng bằng vì cố ưỡn người về một phía quá mức, kết quả là ván thuyền bị lật ngược, người thì bì bõm trong nước.
May cho cậu ta là ở đây ai cũng phải mặc áo phao trước khi xuống chèo đi, bằng không anh mong cậu ta cứ ở dưới nước như vậy luôn cũng được.
Đào Nguyên chèo thuyền một cách trơn tru, an toàn tới trước mũi ván thuyền: "Anh không cần phải miễn cưỡng chơi cùng nếu không thích đâu, vả lại anh nãy giờ...cứ chèo lòng vòng mải đúng một chỗ thôi."
Viễn Phong: "Không sao, anh cũng muốn thử một lần mà, sau này đi với em anh còn phải tập nhiều lắm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644568/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.