*Lạch cạch*
“Để mọi người đợi lâu rồi, các vị hãy theo tôi lên tầng 3 nhé, các tuyển thủ đang chờ mọi người tới rồi.”
Zino: “Mấy đứa, kiểm tra lại có quên gì không đấy ?”
Viễn Phong: “Không.”
Những người khác cũng biểu tình với câu trả lời giống nhau, xong xuôi hết liền ra khỏi phòng, không ai dám ở lại lâu vì sợ là còn cạm bẫy nào khác đang tình tập chờ hơn tới sập.
Anh nắm lấy cổ áo Hữu Lộc dẫn theo, không quên nhìn cậu thanh niên phục vụ nước uống mới nãy, một nụ cười bí hiểm không rõ nguyên do đều thể hiện qua anh.
“Kế hoạch có vẻ suôn sẻ, phòng giám sát cứ để phía đó lo liệu giúp cũng đỡ phần nào….”
...----------------...
Bên trong phòng huấn luyện của chiến đội AL.
Năm người mỗi đội đều xếp nghiêm chỉnh đối diện nhau, như giao lưu trên sân khấu riêng của họ.
Max chủ động đưa tay với Viễn Phong: “Đại thần, hiếm được giao lưu, mong cậu hãy nhẹ tay với hậu bối chưa hiểu chuyện.”
“…..”
Anh nhìn vào cái bàn tay đã suýt hại người yêu anh, nhìn nhăn nhó tới mức chỉ cần nhúng thêm nước đen thôi là cả cơ thể đều chảy trong người thứ máu đen xì.
Quá tởm lợm, y như chuột công đang rục rịch…..
“Đại thần ?”
Anh vừa suy nghĩ nên làm thế nào để đập nát cái tay ấy đi, vừa chìa tay ra để bắt tay đối phương.
Nhưng Max lại có chút do dự khi để ý tới chiếc găng tay chuyên dụng cho việc sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-t2-nam-than-jg-da-cuoi-toi/3644538/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.