Ánh trăng thê lương ảm đạm, gió lạnh thổi liu hiu, trong không khí tràn ngập mùi thơm của cây Linh Lan, không gian tĩnh lặng.
Âm thanh của tiếng giày cao gót nện trên con đường đá, lúc sâu lúc nông không đều, theo sau đó là dáng người lảo đảo dần đi ra xa.
Trong hoàng cung Thuỵ Điển có hai hoa viên.
Một nơi trồng đầy cây Linh Lan, một nơi thì trồng những cây Thanh Tùng xanh biếc.
Mà nơi ở của hoàng trữ, chính là nơi giao nhau giữa những khóm hoa Linh Lan và cây Bách. Căn biệt thự đứng độc lập tách biệt được bao phủ dưới ánh trăng trong sáng, an tĩnh một cách lạ thường.
Một bóng đen tiến vào bên trong căn phòng, ngựa quen đường cũ đá văng giày cao gót, đến quầy tủ lấy ra một ly thủy tinh sạch sẽ, rót đầy nước vào rồi ngửa đầu uống hết.
Nước đá rót vào trong bụng đè xuống mùi rượu đang muốn xộc lên.
Đôi chân trần đi đến phòng khách, ngã nhoài xuống sô pha, một cảm xúc mềm mại quen thuộc tiếp xúc với làn da, khiến cho cô ta thở phào một hơi.
Ngoài cửa sổ ánh trăng sáng ngời.
Tiếp theo giây, đèn đột nhiên sáng lên, cô đưa tay che mắt.
“Mẹ?!”
Victoria khiếp sợ nhìn người phụ nữ vẻ mặt uy nghiêm đứng cách đó không xa, cô ta trừng lớn mắt, nhất thời đã quên luôn cử động.
Không có khiếp sợ, cũng không có tức giận, tất cả những giông tố bão táp đều trở nên yên lặng tĩnh mịch, giống như trong nháy mắt biến mất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-5-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3435088/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.