Chữ tình là mật ngọt mê người, cũng là chất độc giết người.
“Mộ Lương, anh với cô ấy là không thể…” Trần Hi lắc đầu, dù cho nước mắt lã chã rơi.
Cho dù Mộ Lương không thích cô, cô cũng không muốn nhìn thấy anh rơi vào hố sâu không lối thoát.
“Sao anh lại thích cô ấy…”
“Sao tôi lại không thể thích cô ấy?” Anh lạnh lùng ngước mắt lên nhìn, giọng nói lạnh lẽo như băng.
“Cô ấy đã có người yêu thương, có con, đã lập gia đình… anh không thể có được cô ấy.”
Thân hình anh run lên, lúc sau lên tiếng: “Tôi chưa từng nghĩ phải có được cô ấy.”
Nhìn thấy cô ấy hạnh phúc, chứng kiến cô ấy từng bước tiến tới thành công, ở một góc khuất cùng cô ấy già đi từng ngày…
Chỉ như thế cũng khiến anh hài lòng.
Trần Hi không thể tin nổi nhìn anh, trái tim đau đến tê tái.
“Anh rõ ràng có thể có được hạnh phúc của riêng mình, tại sao anh lại… chọn con đường không có kết quả?”
“Không.”
Cô ngẩn người.
“Cô ấy đã cứu tôi, trả thù cho tôi, tôi sống, là vì cô ấy.” Ánh mắt của anh phẳng lặng, giọng điệu bình tĩnh, không phải tỏ tình cũng không phải thề thốt, anh chỉ đơn thuần nói ra sự thật.
“Cho nên anh đang báo đáp ân tình? Anh đối với cô ấy chỉ có biết ơn, đúng không?!”
Trần Hi hai mắt sáng lên, như thể nắm được rơm cứu mạng.
“Không. Tôi yêu cô ấy hơn cả mạng sống.”
Trần Hi chấn động tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-5-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3435080/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.