Dạ Cô Tinh cười lạnh, “Nếu tôi là anh, tôi sẽ thành lập ngay một bộ phận quan hệ công chúng để bảo vệ Thiệu thị, chứ không phải là vội vàng truy cứu trách nhiệm!”
Thiệu Diệp khẽ nhíu mày, anh ta bắt được ý tứ sâu xa trong lời nói của cô.
“Cô có cách, đúng không?”
“Hơ… anh đường đường là một thằng đàn ông lại đi hỏi tôi cách giải quyết, anh có thấy mất mặt không hả?”
Thiệu Diệp tỏ ra ngại ngùng, khẽ ho hai cái, “Cho dù cô không thừa nhận, thì tôi cũng biết chuyện này cô không tránh khỏi liên can! Tôi không cần biết giữa cô và Phạm Âm Ngã có ân oán gì, tôi chỉ cần Thiệu thị bình an là được.”
“Chậc chậc, anh đúng là đứa con trai ngoan của nhà họ Thiệu.” Lời nói sặc mùi chế giễu.
Sắc mặt anh ta bỗng trầm hẳn xuống, “Không cần nói móc tôi, chỉ hi vọng cô sớm làm xong việc của mình, trả lại sự bình yên cho Thiệu thị.”
“Vậy… tạm mượn lời nói may mắn của anh.”
Dạ Cô Tinh tặc lưỡi, mặt tỏ vẻ rất vui.
Có thể nghĩ tới cô nhanh như vậy, xem ra tên Thiệu Diệp cũng không phải là quá ngốc.
“Tiểu Diệp Tử, có chuyện gì vui à?”
Dạ Cơ Sơn vừa mới đi tập thể dục buổi sáng về, vừa bước vào cửa ông đã thấy người nào đó đang ngồi khoanh chân trên sofa cười ngây ngốc.
“Phạm Âm Ngã xui xẻo nên con vui.”
Ông lắc đầu, khuôn mặt tỏ vẻ bất lực, “Con đó…”
“Cứ chờ mà xem, không quá ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-5-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3435076/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.