Tiếp theo đây là cảnh quay của Dạ Cô Tinh và Vương Khải, là nam thứ, ngoài Tiêu Mộ Lương thì Vương Khải là người diễn chung với Dạ Cô Tinh nhiều nhất.
Hai mươi phút sau, không nhiều cũng không ít, đúng giờ Lý Khôn cất giọng.
“Tổ đạo cụ, tổ ánh sáng, thợ trang điểm, còn có trợ lý đạo diễn… đã xong chưa!”
“……”
“Được, ba phút sau vào chỗ!” Vừa dứt giọng, mọi người tựa như đánh trận, lốp ba lốp bốp, chỉ trong vòng ba phút, từng người đã yên vị vào vị trí. Có lẽ, với tốc độ tiến hành thế này, sau khi phần một phát sóng xong, thì phần hai có thể trực tiếp lên sóng.
Từ Phủ Đốc quân trở về nhà họ Tần, Tần Chính nhốt mình trong phòng làm việc suốt một ngày một đêm.
Người nhà họ Tần ai nấy cũng nơm nớp lo sợ, không ai dám làm phiền, ngay cả người đưa cơm cũng bớt đi những pha trêu đùa vui vẻ ngày thường, đầu cúi thấp, bước đi thận trọng từng chút một, sợ rằng làm ông chủ phẫn nộ sẽ bị đuổi khỏi nhà họ Tần.
Hiện giờ đang loạn lạc, nhà họ Tần lại là nơi an ổn, vô hình trung trở thành nơi trú ngụ tốt nhất, mọi người đều muốn ổn định, vì thế đương nhiên không muốn mất đi công việc tốt này.
Ngày hôm sau, cửa phòng làm việc cuối cùng cũng mở ra, Tần Chính vẫn mặc bộ quần áo ngày hôm qua, gương mặt tiều tụy, đồng tử vốn dĩ đã đen nay càng thêm sâu, như thể một vực sâu thăm thẳm, một hồ nước sâu không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-3-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3435012/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.