“Ai?” Mặc dù bị thương, anh ta cũng vẫn nhạy bén như cũ.
Không lúng túng khi bị người bắt được, Anh Tử Lạc từ ngoài cửa cất bước vào, chìa tay, mặt không chút thay đổi: “Trả lại cho anh.”
Ánh mắt Minh Chiêu từ trên mặt cô gái, chuyển qua trên tay, sắc mặt đông lạnh như cũ, nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ không khó phát hiện chút màu sắc nhè nhẹ trên má người đàn ông.
Đồ trong tay Anh Tử Lạc, chính là cái quần lót bị trộm đi.
Anh ta đưa tay nhận, nhưng lại động đến miệng vết thương trên lưng, động tác bỗng nhiên đình trệ, lông mày cau chặt.
Anh Tử Lạc tiến lên một bước, đưa đồ đến bàn tay anh ta, đôi mắt hạnh trong veo như suối, ngấm lạnh, không có thêm nửa phân cảm xúc, lý trí đến gần như băng lạnh, Minh Chiêu lần đầu tiên nhìn thấy Anh Tử Lạc như vậy, trong lòng như bị đè ép bởi một tảng đá lớn, nặng trĩu phiền muộn.
Cô ấy nói: “Vật quy nguyên chủ.”
Minh Chiêu không có lời nào mà đỡ được, ngay cả nói tiếng “cám ơn” đều không ổn, bởi vì, đồ là do cô ấy trộm đi.
Nhất thời không nói gì, Anh Tử Lạc quay người rời đi.
Minh Chiêu lại ma xui quỷ khiến, buột miệng: “Đợi đã!”
Anh Tử Lạc bình tĩnh xoay người, trong mắt không thấy mảy may gợn sóng: “Còn có việc gì?”
“Cô… có thể đỡ tôi đi vệ sinh được không?” Quai hàm Minh Chiêu cứng ngắc, Minh Triệt đi quá lâu, anh ta thật sự nhịn không nổi nữa rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-3-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3434946/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.