Màn đêm dần buông xuống, sau khi tắm xong Mẫn Tuệ Hiền ngồi dựa vào đầu giường, mái tóc đen óng mượt mà buông xoã sau gáy, ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên khuôn mặt trắng nõn, ai có thể ngờ được người phụ nữ trước mặt này đã gần 50 tuổi cơ chứ?
Bên cạnh bà để một chiếc điện thoại màu trắng, lúc này đôi mắt khẽ nhắm lại như đang thư giãn.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, đôi mắt nhắm nghiền bỗng mở ra, trong chốc lát ánh sáng màn hình chói mắt khiến bà không thể nhìn gần.
Mẫn Tuệ Hiền bỗng vui vẻ nhếch khoé miệng lên, một vài nếp nhăn trên khuôn mặt dần lộ ra như thể sóng nước bồng bềnh, lăn tăn gợn sóng, bà mỉm cười nói, “Chào An phu nhân.”
“Bà Ôn, để bà đợi lâu rồi, tôi đã gửi đồ vào hòm thư riêng, tiếp theo làm như thế nào là do bà hết, nhưng…”
Ánh mắt Mẫn Tuệ Hiền nghiêm lại, trong lòng bà ta biết rõ đối phương không phải là dạng tốt lành gì, bất giác tập trung cao độ, cười nói: “Cô có gì muốn nói thì cứ nói thẳng, dù sao cũng là đối tác hợp tác, tôi nghĩ giữa chúng ta nên có hai chữ tin tưởng mới phải.”
“Được thôi, nếu bà Ôn đã thẳng thắn như vậy thì tôi cũng không vòng vo nữa. Có rất nhiều cách để xử lý Ôn Hinh Nhã, trong khi đó tôi có thể chọn cách trực tiếp nhất, ví dụ như một phát súng chí mạng, hoặc ném xuống biển làm mồi cho cá mập, bà cũng biết tôi có cái khả năng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-3-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3434918/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.