Chỉ nhìn thấy cô gái thướt tha đi đến bên cạnh Dạ Cô Tinh, đôi mắt sáng long lanh, nụ cười ngây thơ: “Chị Nhất Nhất!” Vậy mà lại đang làm nũng?
Quay đầu đi, chuyển về phía An Tuyển Hoàng, giòn giã kêu: “Anh rể!”
Mọi người đều chú ý tới vẻ mặt của An Tuyển Hoàng, thấy anh khẽ gật đầu, ừ một tiếng.
Vậy… vậy là thừa nhận rồi?
Có Chiến Phủ với Dạ Lang mà còn chưa đủ, đây rõ ràng là nhà họ Lệ ở Hong Kong, An phu nhân này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?
Tâm tư của mọi người xoay xoay chuyển chuyển, nhiều lần suy nghĩ, nghĩ đến muốn nổ cả đầu, vẫn không hiểu nổi.
“Đây là ông của em.” Lệ Ảnh Huân nắm lấy tay ông cụ, giới thiệu với Dạ Cô Tinh.
Dạ Cô Tinh ngước mắt lên, nhìn thấy một ông cụ đã ngoài sáu mươi, làn tóc mai hoa râm, đang mỉm cười nhìn mình, cô khẽ gật đầu, cung kính nói: “Cụ Lệ.”
Lệ Minh Thành nụ cười không giảm, dò xét cô từ trên xuống dưới, trong mắt hiện lên sự thưởng thức nhàn nhạt, ánh mắt ân cần: “Đứa trẻ tốt.” Sau đó quay sang An Tuyển Hoàng: “Nhóc An, lâu rồi không gặp.”
“Cụ Lệ.” Vẻ mặt An Tuyển Hoàng vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng tia tối trong mắt đã thu bớt đi phần nào, có thể thấy, hai người hẳn là quen biết nhau.
“Chị Nhất Nhất, đây là quà cho cháu trai và cháu gái của em!” Lệ Ảnh Huân cười và đưa một túi giấy.
Dạ Cô Tinh nhận lấy, đặt tay còn lại lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-3-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3434914/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.