Trú nhìn làn khói đen kia, lại nhìn Sở, sau đó nghe lời ôm người dậy.
Làn khói đen đó tựa hồ rất tức giận: "Trú! Cậu lại dám phản bội tôi, giết cô ta đi, cậu sẽ trở thành cánh tay phải đắc lực của tôi."
Nếu như trước đây, Trú sẽ không do dự gì, máy móc làm theo lời làn khói nói, nhưng mà... nhìn vào ánh mắt sáng ngời của người trong lòng, hắn lại có ý nghĩ khác: "Tôi không giết."
"Được lắm, được lắm, từng người từng người đến muốn phản bội tôi, tôi cho các người nhiều thứ như vậy, các người lại đang làm gì!"
"Thả cô ấy ra."
Bỗng nhiên, một bàn tay tóm lấy làn khói đang kêu gào kia, dùng sức bóp chặt.
Làn khói rõ ràng bị việc này dọa đến, không thể tin nổi: "Cậu... làm sao cậu có thể chạm vào tôi!"
Ông ta không có thực thể, không thể chạm vào người khác, người khác cũng không làm gì được ông ta.
Điều duy nhất ông ta làm được, đó chính là dịch chuyển thời không, nhưng năng lực này cũng vô cùng giới hạn, tới tới lui lui, ông ta chỉ có thể dịch chuyển được bốn người này.
Bây giờ, từng người đều thoát khỏi sự kiểm soát của ông ta, ông ta làm thế nào cũng không ngờ được sẽ có ngày, người mà ông ta cất công 'bồi dưỡng' lại có thể chạm vào được ông ta, thậm chí, lực lượng kia càng ngày càng mạnh, bức ông ta đi vào khuôn khổ.
Làn khói đáng lẽ sẽ dễ dàng thoát được nhưng lại bị cố định lại, giãy giụa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3675569/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.