Từ đầu đến cuối, hai người không nói với nhau một câu nào.
Tô Đình sợ đám người đó phát hiện ra điều gì khác thường. Sau khi chắc chắn Niệm Ức đã ổn hơn, cô mới ngồi lui ra xa, sau đó gương mặt biểu lộ sự sợ hãi.
Cô vừa chuẩn bị xong tất cả thì cũng là lúc những người đó quay về.
Lần này có thêm một cô gái nữa, nhìn sơ qua thì có vẻ rất thân thiết với chị Tình.
"Chậc, lại có thêm một con mồi à. Nhìn qua dáng vẻ không tồi đâu chị Tình, mắt nhìn người của chị đúng là không thể chê mà."
Tô Đình chạm mắt chị Tình, rất nhanh sau đó liền hiểu ra.
Cô nhanh chóng đứng lên, tiến gần cửa, hai tay cầm khung sắt, nước mắt lưng trong nhìn chị Tình: "Chị ơi, em sai rồi, em không muốn ở nơi như thế này đâu." (
Cô vừa dứt câu liền cảm nhận được một ánh mắt đằng sau lưng mình.
Nơi đó có Niệm Ức đang nằm.
Niệm Ức, cậu hiểu cho tớ nhé?
Anh Long dường như rất vui vẻ khi nhìn thấy bộ dạng này của cô, chị Tình còn chưa làm gì thì hắn đã tiến lên, khuôn mặt khó nhìn nở nụ cười đê tiện.
"Sợ ở chung với nó à, thế về ở chung với anh đây nhé?"
Cô gái đứng bên cạnh cũng góp lời: "Hahaha, anh Long nhanh chân đấy, em thấy cô ta hơn khối người phụ nữ trước đây của anh nhiều, lần này không lỗ đâu nhé."
Anh Long nghe cô gái nói vậy cũng bật cười ha hả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3584363/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.