Từ ngày đó trở đi, ngay cả người ngoài cũng cảm nhận được bầu không khí giữa Tô Đình và Niệm Ức có gì đó không đúng.
Hai người vẫn như hình với bóng, vẫn cùng nhau ăn sáng, cùng nhau học tập, ra về cũng đi cùng nhau.
Nhưng vẫn có gì đó rất khác biệt.
Họ không nói chuyện với nhau nhiều.
Niệm Ức thì không nói, hắn trước nay kiệm lời. Nhưng Tô Đình bây giờ cũng như vậy.
Cô tuy không phải người nói nhiều, nhưng ở bên Niệm Ức, cô luôn là người tìm chủ đề để nói chuyện, luôn là người chủ động.
Đây là lần thứ mười Tiểu Ngũ than thở với Tư Việt.
"Rốt cuộc hai người này làm sao vậy? Sao tự dưng lại không nói chuyện với nhau nữa?"
Mọi người chỉ cảm thấy không khí hai người không đúng, còn bọn hắn thì hay rồi, trực tiếp chịu ảnh hưởng!
Niệm Ức càng ngày càng lạnh lùng, cách xa mười mét cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ lạnh căm phát ra từ người hắn.
Hắn không làm gì được Tô Đình, liền quay ra tìm đến đám anh em, bắt những người xưa nay không động đến sách vở phải làm hết tập đề này đến tập đề khác.
Bọn họ sắp bị bức cho chết rồi!!!
Tư Việt bình tĩnh hơn nhiều, ngoại trừ tính tình của Niệm Ức ngày càng thối ra, thì tất cả mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt.
Nhìn cả đám người đang vò đầu bứt tai làm đề, ánh mắt Tư Việt hiếm khi dịu dàng.
Niệm ca đây là muốn tốt cho bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-xuyen-sach-cuu-vot-nam-phu-phan-dien/3584344/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.