Chương trước
Chương sau
Nếu Tạ Cảnh Hiên không muốn đầu tư cho cô vậy cô đành phải tìm tới ông chủ khác thôi. Mà người này không ai khác chính là nam chính của chúng ta Lục Minh Trần.

" Chào Lục tổng! Chắc không cần tôi phải giới thiệu lại chứ? ".

Trường Lạc ngồi đối diện người đàn ông mặc vest, khuôn mặt điển trai ở trong một quán cafe.

Lục Minh Trần nét mặt hòa nhã chuẩn hình mẫu nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình mà mỉm cười nói:

" Chào cô Tiêu! Lần đầu gặp mặt! Tôi nghe trợ lý của tôi báo lại, cô Tiêu đây muốn hợp tác bàn chuyện làm ăn với tôi. Muốn tôi đầu tư vào dự án phim ảnh sắp tới của cô. Vậy không biết, cô Tiêu có thể lấy lí do gì để thuyết phục tôi đầu tư cho cô? ".

Đối với nam chính bề ngoài ôn nhu bên trong lại giấu kĩ tâm tư này, cô không vòng vo mà nói thẳng vào vấn đề.

" Thực ra tôi cũng không đảm bảo sẽ đem tới lợi lộc gì cho anh. Nhưng có một chuyện, chắc hẳn anh sẽ hứng thú

".

Nghe đến đây sắc mặt người kia vẫn rất bình thường cho đến khi nghe cô nói câu tiếp theo.

" Tôi sẽ giúp anh theo đuổi Lương Thu Thu ".

Sau khi bàn chuyện hợp tác cùng Lục Minh Trần, Trường Lạc thoải mái ra khỏi quán cafe.

Lúc này hệ thống không nhịn được mà hỏi chủ nhân nó.

( Kí chủ! Cô làm sao biết nam chính hiện tại là thích Lương Thu Thu mà nói giúp anh ta theo đuối ].

Trường Lạc khẽ nhún vai, hồn nhiên đáp:

" Có gì khó đâu. Hiện giờ mới chỉ là đầu cốt truyện, theo như cốt truyện gốc thì Lục Minh Trần chưa thể nào chuyển hướng sang thích nữ chính giả Liễu Thanh Hoan kia được. Nếu theo tình tiết trước khi nữ phụ trọng sinh,

Lương Thu Thu vẫn là nữ chính. Cô ấy có hào quang của nữ chính gốc, thì nam chính vẫn sẽ có tình cảm với cô ấy

".

Hệ thống như được cô thông não mà rộ lên. [ Phải ha! Kí chủ, cô thật thông minh! ].



Trường Lạc ở bên ngoài khẽ mỉm cười bước đi. Mà không biết ở một góc cửa quán cafe vừa rồi cô ngồi lại có một tên săn ảnh đã chụp lén cô.

Trong phòng tổng giám đốc Tạ thị lúc này, Tạ Cảnh Hiên dáng vẻ lãnh đạm, nghiêm túc làm việc. Lại bất ngờ bị trợ lý nam từ bên ngoài bước vào làm gián đoạn.

"Tổng giám đốc! ".

"Có chuyện gì?". Tạ Cảnh Hiên vẫn cúi đầu vào đống tài liệu, mở miệng hỏi.

Người trợ lý cầm mấy bức hình trên tay, rụt dè, đắn đo không biết có nên đưa cho sếp của mình hay không.

Tạ Cảnh Hiên mãi không thấy trợ lý lên tiếng, hàng lông mày khẽ nhíu lại, lúc này mới ngẩng đầu lên, ngữ khí lạnh

lung-

" Sao không nói?".

Nội tâm trợ lý sợ hãi mà gào thét. Ôi mẹ ơi! Tạ tổng đáng sợ quá. Hắn không biết đưa cho sếp xem cái này rồi sếp còn có thể đáng sợ hơn nữa. Nhưng đưa hay không cũng phải đưa. Anh ta giật thét hành động nhanh lẹ đưa cho

Tạ Cảnh Hiên những tấm ảnh.

" Tổng giám đốc! Ngài bảo tôi đi tìm một tên săn ảnh theo dõi cô Tiêu. Tên săn ảnh đó, vừa mới chụp ảnh gửi qua.

Đây ạ! ".

Anh trợ lý vội vã đặt những tấm ảnh đến trước mặt Tạ Cảnh Hiên, sau đó thì nhanh chóng bỏ chạy mất dép. Anh ta đâu có ngu như mấy trợ lý khác mà ở lại đợi sếp của mình phát tiết.

Tạ Cảnh Hiên thấy cửa phòng bị trợ lý đóng sập lại, lúc này mới cúi xuống nhìn những tấm hình lộn xộn trên mặt bàn. Cầm lên một tấm chói mắt nhất, trong hình là người phụ nữ dáng vẻ thành thục xinh đẹp, cùng một người đàn ông cao ráo ngồi cùng nhau còn cười tươi nữa chứ.

Rất nhanh lông mày Tạ Cảnh Hiên khẽ nhíu lại. Bàn tay vò nát tấm hình trong tay. Gương mặt lạnh lùng sa sầm tỏa ra hơi thở lạnh lẽo.

Đúng lúc này cửa phòng lại một lầm nữa bị người ta mở ra. Tiếng giày cao gót vang lên va chạm với sàn nhà. Tạ Cảnh Hiên ánh mắt lạnh lùng, sắc lạnh liếc nhìn Liễu Thanh Hoan khiến cho cô ta cũng phải sợ hãi.

" Tạ tổng..anh...anh làm sao vậy? Ai chọc giận đến anh à?".



Tạ Cảnh Hiên nhìn cô ta một cái. Ánh mắt sắc bén như có thể giết người, lạnh giọng nói:

"Cô nói chỉ cần phối hợp với cô sẽ khiến cô ấy ghen mà không kìm được thể hiện ra ngoài. Kết quả lại thành cô ấy đi tìm nam nhân khác? Đây là sự phôi hợp mà cô nói đó sao? ".

Liều Thanh Hoan nghe Tạ Cảnh Hiên nói, ngữ khí ác liệt lạnh giọng khiến cho cô ta có một dự cảm không lạnh.

Vốn dĩ cô ta biết được Tạ Cảnh Hiên thích Tiêu Ý nên mới dám nói anh ta phối hợp cùng mình. Đôi bên giúp nhau cưa đổ người yêu của nhau. Lúc này cô ta vừa lo sợ mà đi đến nhìn những tấm ảnh trên bàn. Có chút lo lắng, sắc mặt trắng bệch vẫn phải giả vờ cười nói:

" Tạ tổng! Này hẳn là chưa anh không hiểu. Có thể..có thể là đang có tác dụng rồi đó. Cô Tiêu có thể vì thấy anh và tôi đi cùng nhau mà tức giận nên mới đi tìm người đàn ông khác. Mà...khoan đã! ".

Lúc này cô ta như chợt nhận ra chuyện gì. Vội cầm một bức ảnh trên bàn lên nhìn cho kĩ. Ánh mắt dần chuyển sang tối đem như mực.

" Đây..chẳng phải là Minh Trần của tôi! Tiêu Ý cô ta lại dám ve vãn anh ấy!".

Lời vừa dứt, cô ta đã bị giọng điệu lạnh ngắt của Tạ Cảnh Hiên cảnh cáo.

"Người phụ nữ của tôi đến lượt cô chỉ trích! ".

"Tôi...tôi không có ý đó!". Liễu Thanh Hoan vẫn là phải nhượng bộ khi đứng trước người đàn ông quyền thế này.

Ở trong lòng cô ta thầm ghen tức.

"Đáng ghét! Một con Lương Thu Thu còn chưa đối phó xong. Giờ còn thêm một Tiêu Ý! Lũ hồ ly tinh đó! Đều đừng hòng lại gần anh Minh Trần của tôi! ".

Chợt Tạ Cảnh Hiên lên tiếng, lạnh nhạt.

" Từ giờ không cần cô phải cùng tôi diễn kịch nữa ".

"Nhưng...". Liễu Thanh Hoan không muốn mất đi chỗ dựa này. Huống hồ gì cô ta còn chưa tạo được chú ý của

Lục Minh Trần.

" CÚT! Tôi nói cô nghe không hiểu à! ".

Giọng điệu lạnh lùng như diêm vương đó Liễu Thanh Hoan đành phải im bặt mà nhấc gót ấm ức bỏ đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.