Lúc cả bọn đi qua một con suối có tên là Lưu Linh, không hiểu thế nào cứ có cảm giác đã đi rồi lại vòng lại. Giống như một vòng luẩn quẩn do mê hồn trận tạo ra.
" Là mê hồn trận! Cũng không biết là do ai tạo ra? ". Kỳ Ngộ khẽ lên tiếng.
Trường Lạc cũng đảo mắt nhìn cảnh vật xung quanh. Trong làn khói mờ ảo, cảnh vật nơi đây cứ quen quen thế nào ấy. Hình như, cô đã từng thấy rồi.
Mà không chỉ có cô, Kỳ Ngộ lúc này bỗng có biểu hiện lạ. Hắn hơi nhíu mi, chớp mắt một cái. Chính là mọi kí ức thuộc về nơi này dần hồi tưởng lại. Hắn chợt nhận ra, đây chính là nơi mà hắn cùng cô nhóc ngày xưa từng bị rơi từ vách núi xuống. Nói như vậy...nơi này gần lãnh địa của Phượng tộc?
Suy nghĩ của hắn bị Tinh Tuệ đánh thức.
" Này! Hai người không sao đó chứ?".
Tinh Tuệ bước đến chính giữa quay qua hỏi hai người hai bên.
Kỳ Ngộ từ trong thất thần tỉnh ngộ.
Hắn đã cho người tìm kiếm nhiều năm nhưng vẫn không lần ra được nơi này. Thì ra là bởi nơi đây đã đặt mê hồn trận sương mù nhân ảo giăng khói che khuất tầm mắt con người.
Còn chưa có ai lên tiếng thì Bạch Lang như phát hiện ra gì đó. Thính giác nhạy bén ngửi thấy có mùi lạ. Hắn hắng giọng.
"Ai?". Ngay lập tức Bạch Lang hóa hình thú đuổi theo một hướng. Tức khắc hắn quay lại còn dẫn theo một người. À không, nói chính xác là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-he-thong-cuu-vy-009-phan-dien-la-cua-ta/3722654/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.