Một trận chiến nổ ra giữa hai vị thần mạnh nhất giới thần. Một người là thần Tối Cao quyền năng, một người là thần cai quản Địa Ngục đại ma vương. Hai bên ngang tài ngang sức. Đánh đến trời đất nổ tung. Tạo ra cuồng phong bão tố. Người này tung ra một đòn người kia lại tung ra đòn đáp trả. Sức mạnh khiến cho những người đứng xung quanh cũng bị ảnh hưởng mà hất văng ra trăm mét.
Trường Lạc đứng ở cách đó không xa, vô thức bấu móng tay. Cô thầm cầu mong cho anh có thể đánh thắng trận này. Nhìn vào tình hình trước mắt, tuy anh cùng lão thần Tối Cao bất phân thắng bại, nhưng cũng không thể nói trước được điều gì.
Vào lúc anh dồn hết sức mạnh vào đòn đánh quyết định, có vẻ như phía anh đang áp đảo, dồn lão thần kia lùi về sau mấy bước.
Trên nét mặt cô hiện ra tia vui mừng, nhưng vui mừng chưa được bao lâu thì một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra. Lão thần Tối Cao đó vậy mà giở trò. Ông ta lấy ra một cái búa điện nhìn vào công suất gấp nghìn lần. Một đòn chí mạng giáng từ trên xuống người anh.
Dù cho có là thần đi chăng nữa, bị cái vũ khí cổ đại đó đánh xuống không ít thì nhiều cũng bị hao tổn sức mạnh.
Anh cũng không ngoại lệ.
Hơn thế cái món vũ khí bí mật của lão già kia vừa đánh xuống giống như đã hút hết sức mạnh của anh. Cô chỉ thấy anh cả người ngã về sau. Nét mặt cô hoảng loạn, vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-he-thong-cuu-vy-009-phan-dien-la-cua-ta/3702231/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.