“Hay là, để tôi tới chơi với cậu một ván?”
Dạ Cô Tinh nghe vậy, thuận thế quay đầu lại, đã thấy một người đàn ông mặc áo khoác dài đen, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc, ánh mắt nghiêm nghị, toàn thân từ trên xuống dưới tỏa ra một loại khí chất thận trọng trầm lắng như núi, ngũ quan sáng rõ, mặc dù không tính là một mỹ nam, nhưng cũng tạm coi là ưa nhìn, có thể thưởng thức, cũng không tồi.
Phía sau người đàn ông có một đám người mặc âu phục, vóc dáng mỗi người không thua gì Đàm Hào, khuôn mặt không chút cảm xúc, dáng vẻ như bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng ra trận.
“Nếu ông chủ Đường có này nhã hứng, tôi đây tất nhiên sẽ phụng bồi, chỉ là không biết...... có thể cá cược cái gì?” Dạ Cô Tinh đúng mực, nụ cười hờ hững, cứ như từ lâu đã đoán được anh ta chắc chẵn sẽ xuất hiện.
Đường Nghiêu khẽ nheo mắt, đôi mắt sáng như đuốc nhìn Dạ Cô Tinh, “Xem ra quý khách đã sớm đặt sẵn bẫy, chờ Đường mỗ tự mình nhảy vào.”
Cô chậm rãi nở nụ cười, “Mở cửa làm ăn, khách từ khắp nơi đến. Tôi là cũng chỉ là khách chơi bình thường thôi, ông chủ Đường không cần...... đề phòng như vậy.”
Ý là, anh mở sòng bạc, tôi đi vào chơi, chỉ đơn giản như vậy!
Đường Nghiêu phóng khoáng nở nụ cười, đáy mắt xẹt qua tán thưởng, “Cậu, đủ can đảm! Nói đi, cậu muốn chơi cái gì, cá cược như thế nào?”
“Cái gì cũng được?” Dạ Cô Tinh cân nhắc nở nụ cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-quyen-2-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/3434818/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.