Sáng hôm sau
'Hôm nay là buổi đầu tiên vắng mặt SeoJin trong lớp, tiếng hát trong trẻo ấm áp ngày nào đã vắng bóng lắp đầy sau đó là những khoảng không gian yên lặng lạnh lùng.'
Tôi không quen được cái bầu không khí này, bây giờ tôi chỉ muốn nó quay lại như lúc xưa...Nhưng không sao thời gian này sẽ tiếp tục trong một thời gian ngắn và đến lúc cô trở lại nó sẽ quay về như xưa. Trong những giây phút này việc quan trọng nhất là phải ôn tập kỹ càng cho ngày thi sắp tới.
Tôi vẫn đi đến chỗ bàn học của mình như mọi khi nhưng trong lòng giờ lại hụt hẫng một chút vì không còn cô. Đi đến tôi thấy hộp sữa dâu vẫn ở đấy lòng tôi lại nhẹ nhõm hơn. Tôi quay sang nhìn Jay ánh mắt đưa xuống nhìn trên bàn cậu là một đống sách vở của các môn, tôi thấy vậy liền bật cười làm vơi đi không gian u uất của cái lớp. Và như thế đã làm cậu chú ý đến tôi, đưa mắt lên nhìn mặt ngẩn ra hỏi:
- Ủa có gì hả?
Tôi vẫn không ngừng cười được cố gắng lấy tay che miệng lại để giảm đi tiếng động. Không hiểu sao hôm nay càng nhìn cậu trong lòng tôi lại bớt đi nhiều nỗi buồn, "Chắc có lẽ tôi đã xem cậu là bạn rồi!" Tôi thầm nghĩ.
Thấy chính mình cười nhiều mà không giải thích lý do lại khiến cho cậu ngượng ngùng thêm nên tôi sau đó cũng giải thích:
- Xin lỗi nha! Tại tôi thấy cậu chăm học quá nên hơi mắc cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-oab-gap-lai-nam-ta-truong-thanh/3546407/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.