17
Buổi sáng hôm sau, Dư Trĩ một mình ăn hết bốn cái bánh bao lớn cộng thêm một chén tào phớ*.
*Tào phớ còn có các tên gọi khác như tào phở, tàu hũ, đậu hũ nước đường, đậu hoa…
Tất cả mọi người đều đang ngồi xung quanh bàn xem cô ta ăn.
Dư Trĩ ăn xong bình tĩnh mà lau miệng.
“Em có thói quen buổi sáng ăn nhiều, buổi tối không ăn.”
Thẩm Yến nhíu mày.
“Vậy cô lần sau có thể nói trước một tiếng không? Cô vừa rồi đã ăn luôn phần của Đỗ Thanh và Đỗ Nguyệt rồi.”
Dư Trĩ sắc mặt liền đỏ ửng, sốt ruột muốn giải thích, kết quả vừa mở miệng liện ợ ra tiếng.
Vừa lúc này Đỗ Thanh và Đỗ Nguyệt đi tới.
Bọn họ hai người ngồi xuống bàn xong liền hỏi:
“Ủa? Phần ăn sáng nay của chúng tôi đâu rồi?”
Dư Trĩ rốt cuộc ngồi không nổi nữa, đỏ mặt nhanh chóng đứng lên rời đi.
“Tôi đi làm đồ ăn sáng cho hai người.”
Nửa giờ sau, Dư Trĩ bưng hai chén đồ ăn có màu đen tuyền đi tới.
Đỗ Nguyệt kinh hãi.
“Đây là quy linh cao* sao?”
* Cao quy linh hay còn là quy phục linh, thạch rùa, thạch đồi mồi là một loại thuốc Đông y dạng thạch, cũng được phục vụ như món tráng miệng, là đặc sản của người Hoa vùng Ngô Châu.
“…… Đây là mì gói tôi có cho thêm cà chua với trứng.”
Đỗ Nguyệt vươn một ngón tay cầm chén đẩy qua một bên, nuốt nuốt nước miếng.
“Tôi hình như cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ngon-tinh-tang-sang/3321907/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.