Thiên Hoa cạn lời liền từ từ quay trở về phòng, nàng không nghĩ rằng kế hoạch của nàng tính toán cẩn thận như vậy mà lại không khả thi.
Nhìn thấy thời gian gần đến, Thiên Hoa gấp gáp không nghĩ được nhiều liền xông ra bên ngoài.
Nhưng sự việc đâu như nàng tính, Thiên Hoa vừa lao ra thì gặp ngay lúc Mặc Lâm đi vào.
Nhìn thấy dáng vẻ và bộ dạng của nàng Mặc Lâm đã hiểu mọi chuyện, chàng cười nói:
"Nương tử à, nàng quá gấp gáp lao vào lòng phu quân rồi đó, ta biết nàng ngồi sẽ buồn chán nên cố gắng về sớm với nàng đây ".
Thiên Hoa có chút xấu hổ, đây đâu phải điều nàng muốn đâu, nàng có vẻ lóng ngóng.
Bây giờ thì hay rồi, bỏ trốn không thành bây giờ nàng phải làm sao đây, Thiên Hoa luống cuống trong lòng.
Mặc Lâm nhìn bộ dạng nàng mà buồn cười nhưng sợ nàng xấu hổ nên có gắng nhịn, Mặc Lâm khẽ nói:
"Nàng ăn chút gì chưa, ta có bảo cung nữ mang cho nàng ít đồ ăn, ta sợ nàng đói ".
Thiên Hoa nhìn thấy sự chân thành trong việc làm và lời nói của Mặc Lâm, nàng có vẻ hối lỗi, người ta lo lắng cho mình vậy mà mình lại trăm phương nghìn cách bỏ trốn.
Nàng ngồi im đó không biết nói gì, Mặc Lâm biết trong lòng nàng có suy nghĩ gì, cái mà chàng muốn là tình cảm chân thành của nàng.
Chàng muốn dùng tình cảm chân thành của mình để tan chảy trái tim của nàng, muốn dùng cả đời này để yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ngon-tinh-hoa-than/3403717/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.