Dương Hạo Kiên từ từ bước lên ánh mắt vui sướng nói:
"Huynh là đại ca của muội, cầm nghệ của muội thật tuyệt vời, lần này thật sự ta phải nhìn muội bằng con mắt khác rồi, huynh mới từ trong cung ra không có quà gì gặp mặt đây là một miếng ngọc bội xin tặng lại cho muội ".
Mọi người ở đây ai cũng giật mình, nhất là hai vị muội muội kia bọn họ biết rõ nhất miếng ngọc bội này quý giá như thế nào.
Nghe nói là vì lần cứu thái tử trước đây được hoàng thượng đặc biệt ban tặng nghe nói là có tác dụng giữ nhiệt rất tốt, mùa đông đeo thì ấm mùa hè đeo thì mát.
Ánh mắt ghen tỵ hiện lên trên đôi mắt của hai tỷ muội, vị huynh trưởng này bọn họ tìm mọi cách để lấy lòng nhưng vẫn không suy chuyển.
Không biết là nàng ta có sức hút thế nào mà ngay ngày đầu tiên đã được tặng quà giá trị như thế.
Thiên Hoa ngước nhìn vị huynh trưởng chỉ hơn nàng một tháng tuổi này, người Y cao lớn dung mạo thì thật giống với Vương gia tám phần đều là khôi ngô tuấn tú.
Nàng cúi đầu nhẹ nhàng nói:
"Ngọc bội rất quý giá, muội không có công lao e rằng không thể nhận được ".
Lâm Minh Tuyết thấy vậy vội nói:
"Con đừng có từ chối, món quà đâu có quý giá gì đâu, đó là việc mà một huynh trưởng nên làm ".
Thiên Hoa nhìn thấy bộ dạng của hai người đành nhận lấy rồi đưa cho tỳ nữ của mình cầm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ngon-tinh-hoa-than/3403698/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.