Lâm Minh Tuyết liền nghi ngờ hỏi lại:
"Ý con nói là ả tiện tỳ La Tường Vân kia sao, bọn chúng dám, dù gì ta cũng là Vương Phi danh chính ngôn thuận, có yến tiệc hay nhập cung cũng là ta sánh vai với Vương gia ".
Dương Hạo Kiên cười mỉa mai nói:
"Người cần cái hư danh ấy để làm gì, cái cần bây giờ là làm sao quyền uy rơi vào tay người kia kìa, theo như tin tức của con bọn chúng muốn nhân cơ hội yến tiệc ngày mai sẽ vô tình tiết lộ chuyện năm xưa người sai người dựng lên câu chuyện để đẩy vị muội muội kia về thôn trang kia kìa ".
Lâm Minh Tuyết liền dửng dưng trả lời:
"Ta còn tưởng chuyện gì, chuyện đó đã qua mười mấy năm rồi, nhân chứng đã không còn mà con phanh phui ra ta cũng chẳng sợ, chỉ là một thứ nữ cỏn con thôi mà ".
Dương Hạo Kiên lắc đầu nói:
"Nếu chuyện đơn giản như thế thì nhi tử nói cho người làm gì, cái bọn chúng muốn chính là lợi dụng lòng thương cảm của mọi người và như thế vị trắc phi kia sẽ danh chính ngôn thuận thay thế vị trí của người ".
Lâm Minh Tuyết nửa tin nửa ngờ nói:
"Con đừng có lừa ta, mọi chuyện đâu quan trọng hóa như thế ".
Dương Hạo Kiên nghiêm mặt nói:
"Nếu như gia thế của người vẫn còn như xưa, ngoại tổ phụ vẫn còn nắm binh quyền thì sẽ khác, bây giờ thời thế thay đổi, phụ thân con sẽ cân nhắc thiệt hơn, lúc đó người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ngon-tinh-hoa-than/3403694/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.