Cánh tay của cậu bị kẹp bây giờ đã hơi đỏ lên một vùng, Mã Gia Kỳ ngồi đối diện cẩn thận xoa xoa giúp cậu. Trình Hâm cũng đã nín khóc nhưng không nói chuyện. Cả căn phòng yên tĩnh lạ thường, nếu không có con mèo Cam ở bên ngoài vì đói mà gào lên thì không biết họ sẽ ngồi đó đến khi nào.
“Được rồi, đi lau mặt đi.” Mã Gia Kỳ nghe thấy tiếng bụng của cậu đang biểu tình, nhịn cười mà đứng dậy. Tay xoa xoa đuôi mắt của cậu, dỗ dành cậu đứng dậy đi lau mặt, còn chính mình thì đi vào bếp nấu cơm.
Trình Hâm bước vào bếp, đi tới đứng bên cạnh anh, bàn tay túm lấy vạt áo bên eo của anh: “Gia Kỳ! Em muốn đi chơi.”
“Thi xong rồi đi.” Mã Gia Kỳ không từ chối việc cho cậu đi chơi nhưng vấn đề là trước ngày thi thì cậu nhất định không được đi. Nhưng Trình Hâm nào có chịu, vòng tay ôm lấy eo anh muốn làm nũng. “Không chịu, chỉ hôm nay thôi mà. Nha?”
Mã Gia Kỳ trầm mặc không nói gì nhưng bên trong đã hơi mềm lòng. Thấy Mã Gia Kỳ không nói gì, cậu sợ anh tức giận nên không dám xin nữa, ủ rũ buông anh ra rồi ngồi xuống bàn ăn. Đến khi bắt đầu ăn cơm thì Mã Gia Kỳ mới trầm giọng nói: “Chỉ hôm nay thôi.”
Đột nhiên Mã Gia Kỳ nói vậy nên hơi khó hiểu, mới nhớ ra là anh đang nhắc đến việc đi chơi. Tâm trạng ủ rũ nhanh chóng trở nên vui vẻ, vội gật gật đầu rồi cặm cụi ăn cơm. Cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ky-ham-nuong-chieu-den-hu-hong/3594193/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.